CHƯƠNG 17-18
Đối với những gì có lợi cho mình thì Chiêu Tài nhớ rất kỹ.
Khi Tiễn Cơ bảo là về phòng ngủ, cửa vừa đẩy ra thì một bóng đen bên cạnh bỗng nhiên chợt lóe lên, đợi hắn phản ứng trở lại thì Chiêu Tài đã nghênh ngang ngồi ở trên giường, vói tay kéo lấy cái chăn.
Tiễn Cơ thản nhiên chậm rãi bước vào, sau đó đóng cửa lại, đứng bên giường rồi cúi đầu nhìn Chiêu Tài, hắn không nói lời nào, cũng không có bất kỳ động tác gì. Chiêu Tài bị hắn nhìn như thế thì cảm thấy rất mất tự nhiên, vì vậy cứ cầm chặt góc chăn, khi thì nhìn Tiễn Cơ, khi thì nhìn hết thứ này sang thứ nọ.
Tiễn Cơ nhếch môi cười, vừa hé miệng thì Chiêu Tài đã ném chăn rồi nhảy xuống giường, định chạy trốn.
Tiễn Cơ nắm lấy y phục của hắn, kéo hắn quay ngược trở lại rồi vừa cười vừa hỏi, “Chạy đi đâu?”
Chiêu Tài giương nanh múa vuốt nói, “Ngươi dùng vẻ mặt như đang xem cá để nhìn ta, ta không chạy thì chẳng phải là kẻ ngốc hay sao?”
“Ngươi vốn là một kẻ ngốc.” Tiễn Cơ nắm lấy Chiêu Tài rồi ném hắn lên giường, “Ta không phải là mèo, làm sao lại có hứng thú đối với cá?”
“Thèm ăn và hứng thú không giống nhau.” Chiêu Tài cố sống cố chết mà biện giải.
Tiễn Cơ gật đầu đồng ý, sau khi nằm lên giường thì bảo Chiêu Tài biến thành mèo nếu muốn ngủ trên giường.
Chiêu Tài không hiểu, hắn nằm bẹp trên giường, nhấc đầu lên hỏi, “Vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chieu-tai/3289937/chuong-17-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.