CHƯƠNG 5-6
Cơm nước xong xuôi, không cần phải nói, bát đũa là do Chiêu Tài đi rửa.
Giữa đường làm vỡ hết một cái bát, làm cho Tiễn Cơ tức giận đến mức nhéo cái lỗ tai mèo của Chiêu Tài rồi mắng hắn, “Ngốc nghếch.”
Chiêu Tài với vẻ mặt cầu xin nói, “Ta chưa bao giờ rửa bát.”
Tiễn Cơ cả giận, “Không chịu làm việc mà còn nói này nói nọ nữa hử?”
Chiêu Tài cắn môi, trong mắt lấp lánh giọt nước mỏng manh. Hối hận chính mình nhất thời xúc động đã chạy xuống núi, tuy rằng hắn phạm phải một chút lỗi, bị phụ thân hung tợn mắng cho một trận, nhưng tốt xấu gì ở trong nhà không cần lo cơm ăn áo mặc, a cha cũng không trách tội hắn, nhiều lắm thì bị mọi người cười nhạo một thời gian ngắn, dù sao cũng sẽ không tệ hơn hoàn cảnh hiện tại a.
Chiêu Tài rất muốn về nhà, nhưng trên cổ còn cột sợi dây màu đỏ, thời thời khắc khắc nhắc nhở hắn không dễ dàng bỏ trốn như vậy. Cậy mạnh chuồn êm thì đổi lấy kết cục chính là cả đời không có cá ăn.
Chiêu Tài liếc nhìn Tiễn Cơ, thầm nghĩ không biết phải làm đầy tớ đến bao giờ mới đủ. Vừa rồi làm vỡ một cái bát, hắn không dám nhiều lời, vì thế đành ngậm miệng lại, tiếp tục cẩn thận rửa bát.
Tiễn Cơ chờ đến khi hết giận, tinh tế suy nghĩ một chút, nếu Chiêu Tài không ngốc thì làm sao lại bị mình lừa? Nhìn Chiêu Tài mặc cẩm y hoa phục, có lẽ lúc trước ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chieu-tai/3289931/chuong-5-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.