Rốt cục chỉ còn lại hai người, Đàm Chiêu Quân bưng chén lên, khẽ nhấp hớp trà, tầm mắt ở trên mặt Doãn Thức Câu đảo một vòng, nhìn thẳng mắt hắn khẽ cười.
"Chàng có vấn đề muốn hỏi ta sao?" Nàng chủ động mở miệng.
"Ừ." Doãn Thức Câu gật đầu. "Chiêu Quân, nàng biết Tư Mã Ấn phải không?"
"Từ miệng Nhị thiếu gia cùng Tam thiếu gia nghe được một ít." Đàm Chiêu Quân cũng không giấu diếm. "Ta nghĩ chàng đại khái cũng đoán được bọn họ nói cái gì, có muốn bổ sung không?"
Trầm mặc một hồi lâu hắn mới chậm rãi mở miệng.
"Ta cùng hắn vốn là bạn tốt, nhưng không biết bắt đầu từ đâu khi nào, hắn liền cạnh tranh mọi chuyện với ta, mặc kệ ta làm cái gì, hắn cũng sẽ làm theo, không thể không cùng ta bắt chước, cố tình..." Dừng lại, hắn không nói thêm gì nữa.
"Cố tình lại luôn không bằng chàng, phải không?"
Hắn thở dài, xem như ngầm thừa nhận.
"Kết quả bởi vì như thế, hắn càng căm thù ta, sau ta mới biết được là do cha hắn. Tư Mã tiền bối luôn cố ý lấy ta khích hắn, như vậy oán khí tích lũy theo năm tháng cuối cùng thành thù."
"Còn chàng?" Đàm Chiêu Quân hỏi, Tư Mã Ấn nghĩ như thế nào không quan hệ đến nàng, nàng chỉ muốn biết trong lòng hắn nghĩ như thế nào, nhất là sau khi Tư Mã Ấn đoạt vị hôn thê của hắn.
"Ta đối với hắn không thù không oán."
Một tay chống má, Đàm Chiêu Quân nghiêng đầu liếc xéo hắn."Phải không? Vậy... Thủy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chieu-quan-san-chong/2230911/chuong-9-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.