Editor: Sn
Vùng biên giới Tây Nam, những cây cổ thụ cao vút che kín bầu trời, dưới tán cây là những loài thực vật rỉ sét mùi nấm mốc, đầm lầy tối tăm xuất hiện ở khắp mọi nơi, một nhóm người mặc trang phục rằn ri di chuyển vội vã như những bóng ma.
"Lần này thuận lợi không?" Doanh trại, Dư Kha đang bị thương nằm nghỉ chạy ra ngoài, cẩn thận nhìn Chiêu Phàm từ đầu đến chân, cười nói: "Này Phàm ca, mày mau rửa sạch lớp sơn trên mặt đi, để tao xem có bị trầy xước gì không."
Chiêu Phàm vẫn đeo hai khẩu súng trên vai, một khẩu súng bắn tỉa và một khẩu súng trường tấn công, cậu cởi mũ bảo hiểm ra, để lộ một vết thương mới trên trán.
"Đậu má!" Dư Kha lập tức hét lên, "Sao lại bị thương ở đây?"
"Vết thương nhỏ không sao đâu." Chiêu Phàm cười, "Bị mảnh đạn sượt qua thôi."
"Cái này chắc chắn sẽ để lại sẹo!"
"Vết sẹo nhỏ xíu vậy, sợ gì chứ."
Dư Kha thở dài, "Tuy nói là mày bị phá tướng, tao là người đẹp trai nhất đội, nhưng tao cũng không muốn chiến thắng mày theo kiểu này đâu."
"Phắn đi!" Chiêu Phàm cười mắng, "Có đâu mà sẹo trên mặt, coi như gì là phá tướng. Chờ tóc tao dài ra, che đi là xong.
"Chỉ có mày mới vô tư được!"
"Bị thương rồi còn làm được gì nữa? Thôi, tao muốn tắm, mày chà lưng cho tao đi."
Dư Khoa không chịu, "Toàn mồ hôi hám, tự đi mà tắm!"
"Tình anh em, đồng đội tốt vậy sao."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chieu-nguoi-phien/3488874/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.