Uống trà đương nhiên là không thành vấn đề, thân là cấp dưới săn sóc hiểu chuyện, Diệp Bạch Đinh có thể tự mình pha cho lãnh đạo, nhưng hắn vẫn quan tâm một vấn đề, hành tung của Cừu Nghi Thanh có phải đã bại lộ hay không? Bằng không Hạ Nhất Minh cũng sẽ không chắc chắn rồi tìm tới cửa như vậy, một bộ thừa lúc người không ở nhà chạy đến ăn trộm.
Cừu Nghi Thanh đã nhìn ra: "Thả tin xin nghỉ."
Nghỉ?
Diệp Bạch Đinh nháy mắt hiểu ra, hành tung trống đánh xuôi, kèn thổi ngược, Hộ Bộ chuyển bạc xuất hiện ngoài ý muốn cũng sẽ không có ai hoài nghi đến Cừu Nghi Thanh, ngày sau xảy ra chuyện muốn truy trách nhiệm, càng là tìm không thấy đến trên đầu Cừu Nghi Thanh.
"Có kết quả?" Hắn hơi nghiêng đầu, lại thấy được cằm Cừu Nghi Thanh, cùng hầu kết nhô lên, nam nhân này quá cao.
"Tạm thời không có."
"Không có...... vậy thánh chỉ này tới như thế nào?" Còn kịp thời như vậy?
Cừu Nghi Thanh đảo tròng mắt qua, dừng trên gương mặt gần trong gang tấc, linh tú động lòng người của Diệp Bạch Đinh, khựng một chút, lời ra khỏi miệng liền xoay qua hướng khác: "Không phải rất thông minh sao, đoán thử xem?"
Lãnh đạo không biết đã nhìn thấy cái gì, tâm tình có vẻ đột nhiên thả lỏng, rất sung sướng, bước nhanh về phía trước, trong giọng nói hơi khàn mang chút trêu chọc...... Diệp Bạch Đinh lạc nửa bước đằng sau, thấy tay đối phương chắp sau lưng, đốt ngón tay rất dài, trên mu bàn tay ẩn ẩn lộ ra mạch máu màu xanh nhạt, hữu lực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chieu-nguc-de-nhat-ngo-tac/1145455/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.