"Bởi vì có những nam nhân......đúng là tiện a."
Yến Nhu Mạn thấp thấp cười, ánh mắt không né không tránh, nhìn Diệp Bạch Đinh: "Thiếu gia cùng Chỉ Huy Sứ là người chính phái, vai gánh trách nhiệm, có theo đuổi, có giới hạn cuối, có chuyện muốn làm, ước chừng không thể tưởng được, có mấy thứ chó đẻ, căn bản chính là giòi bọ dưới cống ngầm, không, giòi bọ còn cao quý hơn họ."
"Ta làm nghề này, người chân chính mê chơi loại trò chơi này có bộ dáng gì, sao ta không biết? Trong nội tâm bọn họ tự ti trống rỗng, không có cảm giác an toàn, muốn bị khống chế, muốn bị hủy hoại, có một cảm giác chán ghét bản thân rất đặc thù, Lâu Khải và thế tử đều không phải, làm cho bọn họ cam tâm tình nguyện, phải tìm cho bọn họ chút kích thích, hiểu biết tính cách trải nghiệm của bọn họ đã từng thiếu hụt cái gì, thực khát vọng cái gì, sau đó dẫn dắt ——"
"Lâu Khải thích đánh người, nhưng khi còn nhỏ hắn chưa từng bị đánh, cha mẹ hắn chỉ có một cái nhi tử là hắn, vọng tử thành long, trong việc học yêu cầu rất nhiều, quản rất nghiêm, một khi có một điểm không có làm được, hoặc không lý tưởng, phụ thân hắn liền phạt hắn nhốt vào từ đường, cũng không đánh chửi, có một đoạn thời gian dài, hắn cơ hồ đều sinh hoạt ở trong bóng tối. Hắn cũng không phải người thông minh có tài hoa, vô luận vất vả ra sao, con đường này đều đi không ra, thi không đậu tiến sĩ, hắn đã sớm nhận mệnh, vừa tự ti
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chieu-nguc-de-nhat-ngo-tac/1145441/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.