Trời đông, lanh lảnh càn khôn, hai thân ảnh trong gió bắc, một cao lớn vĩ ngạn, một eo thon thanh tú, hai người ngươi giúp ta bọc quần áo, ta giúp ngươi sửa cổ áo, hình ảnh rất có điểm ái muội.
Nhưng Diệp Bạch Đinh cũng không nhận thấy.
Bởi vì toàn bộ tin tức chi tiết vừa rồi đều cần thông qua não, hắn không ngừng tự hỏi, cũng vì mật độ ngôn ngữ của Cừu Nghi Thanh khác thường, nói chuyện rất nhanh.
"Có một điểm vô cùng rõ ràng ——" Cừu Nghi Thanh nghiêm túc nói, "Dung Ngưng Vũ nếu không phải đang nói dối bao che Trịnh Bạch Vi, thì là quan hệ với tiểu cô nương thực tế cũng không quá thân mật, nàng ta thật sự không biết."
Diệp Bạch Đinh trái lo phải nghĩ, cũng chưa lĩnh hội đến hàm nghĩa trong đó: "Giải thích thế nào?"
Như thế nào rõ ràng? Sao hắn không nhìn ra?
Cừu Nghi Thanh nhìn nhìn bốn phía, nhảy lên, từ trên cây cao bẻ một nhánh cây xuống dưới, đưa cho Diệp Bạch Đinh: "Cầm."
Diệp Bạch Đinh nhìn nam nhân đối diện, lại cúi đầu nhìn nhánh cây trong tay: "Hửm?"
Cừu Nghi Thanh: "Nếu như lúc này đột nhiên gặp phải thích khách, tình thế nguy cấp, ngươi cần dùng nó để phòng bị công kích, ngươi sẽ cầm như thế nào?"
Diệp Bạch Đinh đương nhiên là lập tức cúi đầu quan sát, nhánh cây này đầu nào lớn đầu nào nhỏ, chỗ nào dễ gãy, chỗ nào thoạt nhìn càng cứng cáp chịu lực, góc độ nào sẽ không bắn ngược tổn thương đến chính mình......
Hắn thực mau chọn một chỗ, nắm lấy: "Như vậy."
"Sai rồi." bàn tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chieu-nguc-de-nhat-ngo-tac/1145429/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.