Không phải, như thế nào liền biết làm sao để bắt hung thủ? Ta vì sao không biết a!
Phòng an tĩnh, lặng ngắt như tờ, Thân Khương bất lực nhìn về phía Kiều thiếu gia, liền......cho chút gợi ý, được không?
Toàn bộ đều được đối chiếu, phương hướng đã rất rõ ràng, tâm tình Diệp Bạch Đinh không tồi: "Thân bách hộ không cảm thấy, có người hiềm nghi có thể bài trừ?"
"Từ...Từ Lương Hành đi?" Thân Khương gãi ót, "Mỗi sự kiện đều có mặt ông ta, ông ta nên ở vị trí bị báo thù nhất, mà không phải hung thủ, Vân An quận chúa sao, cảm giác nơi nào cũng không dính, ít nhất trước mắt không điều tra ra, nàng và Tử Uyển có liên quan gì không, nếu là quen nhau, tình cảm tốt, vậy thì không giống trước nữa. Còn có người theo đuổi nàng, nhạc sư cung đình Nhạc Nhã, nhìn từ tuổi tác, đại khái là gần gần tuổi của Tử Uyển? Tử Uyển lúc ấy thanh danh lớn như vậy, phàm là học cầm, nhất định là có nghe nói qua, tài nghệ cao thâm không chừng còn từng luận bàn qua, phải tra một chút quan hệ...... nhạc sư Diệu Âm phường Sử Mật và đại phu y quán Thường Sơn thì tuổi tác rất vi diệu, hiện tại đều là tuổi cập quan, 10 năm trước, đều là tiểu hài tử 11- 12 tuổi, vừa khớp a!"
"Không chỉ vậy."
Cừu Nghi Thanh chậm rãi mở miệng: "Bổn sứ nhớ rõ lúc hỏi cung, đại phu Thường Sơn nhắc tới thê tử trong nhà, chính là họ Tử."
Đều là họ Tử, sao lại trùng hợp như vậy?
Thân Khương tức khắc lĩnh hội điểm này:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chieu-nguc-de-nhat-ngo-tac/1145390/chuong-45.html