Diệp Bạch Đinh nghĩ như thế nào, việc này cũng không thể để Thân Khương biết, một khi Cẩm Y Vệ nhúng tay hỏi cung, tính chất liền thay đổi, Sài Bằng Nghĩa rất có thể sẽ không phối hợp, dù sao người cũng đã ở Chiếu Ngục, lại ra không được, vì cái gì muốn tiện lợi cho quan gia?
Không chừng còn sẽ dùng công phu sư tử ngoạm, ra điều kiện muốn này muốn nọ, vụ án không thể kéo dài như vậy, còn không bằng mình tới.
Sài Bằng Nghĩa có thể nói chuyện hợp tác với hắn, yêu cầu hắn hỗ trợ cho kế hoạch vượt ngục, hắn không phải cũng có lợi thế? Ngươi không thể chỉ kêu ta làm việc, không cho lợi ích đi?
Có điều đi lại ở Chiếu Ngục, khó khăn vẫn có chút cao.
Hắn là có thể ra ngoài, Tần Giao cũng có thể mở khóa, sau đó thì sao? Có thể bị đụng phải ngục tốt tuần tra hay không? Thời gian không biết sẽ kéo dài bao lâu, bị phát hiện thì làm sao bây giờ? Khi trở về đụng phải ai thì làm sao bây giờ?
Sài Bằng Nghĩa vừa nhìn là biết lão bánh quẩy*, cuối cùng không đồng ý, nháo ra động tĩnh làm sao bây giờ?
*dạng gà luộc bảy lửa, sành đời, cáo già
Nơi chốn đều có nguy hiểm. Diệp Bạch Đinh phải làm, chính là dự thiết toàn bộ quá trình, lẩn tránh nguy hiểm, đồng thời nắm chặt thời gian, hỏi ra manh mối muốn hỏi, nếu đối phương không phối hợp, một hai phải gây khó, hắn có thể điều chỉnh hồ sơ hay không......
Kế hoạch được nhanh chóng vạch ra trong khoảng thời gian ngắn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chieu-nguc-de-nhat-ngo-tac/1145387/chuong-42.html