"Các ngươi nhìn xem ——"
Diệp Bạch Đinh né sang bên cạnh, để Cừu Nghi Thanh cùng Thân Khương nhìn rõ ràng hơn.
Thân Khương nhìn một cái da đầu tê rần: "Đây...đây...đây chẳng lẽ là dời leo!"
Bên phải eo bụng người chết, cho đến xương sống phía sau lưng, có dải mụn nước màu đỏ hồng trải dài khá rõ rệt, màu sẫm mà dày đặc, vừa nhìn thấy dễ bị dọa nhảy dựng, chính là bệnh dời leo hay xà bàn sang theo lời dân gian, y học hiện đại gọi là bệnh zona.
"Bệnh này đa phần phát vào mùa xuân thu," vì xâm nhập tuyến thần kinh, tuổi càng lớn càng đau đớn khó nhịn, Diệp Bạch Đinh cẩn thận kiểm tra dải dấu vết này, "Quá trình trị liệu cũng rất thống khổ, trên người người chết chỉ còn dấu vết, không thấy bọt nước vảy da, hiển nhiên là bệnh đã lành, chỉ là dấu vết chưa mờ đi, cần thời gian...... Nửa tháng trước bà ta tổ chức hoa yến, chắc là lúc đó đã lành kha khá, nếu trước đó nữa, bà ta nhất định có một đoạn thời gian đóng cửa không ra."
Thân Khương không hiểu: "Về lý thì ta đều hiểu, cũng từng gặp người bị dời leo, nhưng ngươi cũng nói là bệnh đã lành rồi, cũng không ngăn cản việc bà ta cùng người khác tư thông a......"
Sao lại không nên có?
Cừu Nghi Thanh nhìn hắn như nhìn thằng ngốc: "Bà ta là nữ nhân."
Thân Khương thật cẩn thận: "Cho nên?" đây không phải là chuyện ai cũng biết sao?
Cừu Nghi Thanh nhìn Thân Khương trong chốc lát: "Hay là ngươi trở về làm lại tổng kỳ đi."
Thân Khương:......
Diệp Bạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chieu-nguc-de-nhat-ngo-tac/1145384/chuong-39.html