Nữ chính trong sảng văn
Quốc Khánh năm 2013, thời tiết trong trẻo, phố lớn ngõ nhỏ đều treo cờ đỏ và một vài biểu ngữ dịp quốc khánh.
Chạng vạng lúc tan tầm và tan học, đường Nhân Dân bỗng nhiên xảy ra một vụ tai nạn giao thông, vô số người bị thương và hôn mê được đưa đến bệnh viện.
Lâm Bạch Du cũng ở trong số đó.
Nhưng mà cô cũng rất may mắn, chỉ đi ngang qua bị quẹt một cái, cổ tay bị xước một vết nhỏ, nhưng không biết vì sao lại ngất đi.
Từ mười phút trước, Lâm Bạch Du đã tỉnh, cô nhìn chằm chằm cánh tay một lúc lâu, miệng vết thương dần dần thu nhỏ cho đến khi biến mất.
Mấy y tá bận đến xoay vòng vòng, rốt cuộc đến phiên Lâm Bạch Du, thấy nốt ruồi đỏ giữa ấn đường của cô, y tá hơi sửng sốt.
“Đưa tay ra.”
Nhìn thấy cổ tay trơn bóng không tì vết, cô ấy "ồ" một tiếng: “Vết thương đâu?”
Lâm Bạch Du nói rất có khí phách: “Hẳn là chị nhìn lầm rồi, tôi không bị thương.”
Y tá nghe thế thì nửa tin nửa ngờ, nhưng mắt thấy là thật: “Chẳng lẽ người bị thương của vụ tai nạn này quá nhiều nên tôi nhớ nhầm người à…”
Chờ sau khi cô ấy rời đi, Lâm Bạch Du mới thở phào nhẹ nhõm.
Không phải lần đầu tiên cô gặp phải tình huống này.
Từ nhỏ đến lớn, trên cơ bản cô chưa từng bị thương, nói đúng ra là cho dù bị thương, miệng vết thương rất nhanh sẽ biến mất.
Không chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chieu-kham/2475659/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.