Ở cùng tôi có được không?
Rất nhanh, không ít học sinh trong trường đã phát hiện ra tin tức của Lâm Bạch Du, biết cô lọt vào vòng chung kết cuộc thi, đều rất chấn động.
Không phải học sinh nghệ thuật, nhưng thành tích học tập tốt, vẽ tranh còn giỏi như thế này, phương diện quản lí thời gian đã làm bọn họ kinh ngạc.
Có người nói Lâm Bạch Du lợi hại, có người nói Lâm Bạch Du vẽ tranh vì tiền, có người nói Lâm Bạch Du ăn nói thẳng thắn là tính cách thật.
Lâm Bạch Du vẫn trước sau như một.
Vì chuyện của Tùy Hữu Chí, bây giờ cô lại bắt đầu chú ý cao độ với chuyện của Tùy Khâm, còn định đến đường Nam Hòe để xem xem.
Chỉ có điều, nói cả một tuần trời, Tùy Khâm vẫn không đồng ý.
“A Khâm, tối nay tan học tôi đi cùng cậu.” Lần thứ n, vừa tan học, Lâm Bạch Du quay đầu, gọi Tùy Khâm chưa đi khỏi lại.
Tùy Khâm còn chưa trả lời, Tần Bắc Bắc lên tiếng trước: “Cậu gọi cậu ấy là gì cơ?”
A Khâm? Cậu ấy còn chưa gọi mình là Bắc Bắc bao giờ đâu!
Tim Lâm Bạch Du đập liên hồi, giả vờ bình tĩnh chớp mắt: “Sao thế?”
Tần Bắc Bắc nhìn cô, rồi lại nhìn Tùy Khâm dường như không có biểu cảm gì, ồ lên: “Không có gì, hỏi thôi mà.”
Phương Vân Kỳ mãi không đợi được người, ló đầu vào trong.
Cuối cùng nhìn thấy Tùy Khâm lại ngồi xuống: “Cùng đi đâu thế?”
Lâm Bạch Du: “Đường Nam Hòe.”
Ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chieu-kham/2475571/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.