Bệnh viện thành phố có hai bãi đỗ xe, một cái là bãi đỗ xe ngầm, cái còn lại ở ngay bên cạnh tòa nhà khám ngoại trú, xe của Giang Kỳ đỗ ngay cạnh tòa nhà khám ngoại trú.
Lúc này bên ngoài trời tối đen như mực, đèn hai bên đường đều đã sáng, dưới ánh đèn, mưa rả rích rơi, trong màn mưa, Kiều Lộc cầm ô hôn Giang Kỳ...
Tiếng mưa rơi đập xuống ô, giờ phút này như thể nhịp tim đập, đã không thể phân biệt được là hơi thở của ai, hơi thở của hai người hòa vào nhau, thậm chí cả nhịp tim đập cũng hòa vào nhau.
Cả người Kiều Lộc mềm nhũn, tay cầm ô cũng mỏi, sắp rơi sang một bên. Thấy chiếc ô sắp rơi xuống đất, tay Giang Kỳ đang đặt trên vai cô, trượt xuống cánh tay, lòng bàn tay to của anh phủ lên mu bàn tay cô, nắm lấy tay cô, lại giơ chiếc ô lên.
Kiều Lộc kêu lên một tiếng, ôm chặt lấy Giang Kỳ theo phản xạ để khỏi bị ngã.
Hình như cô nghe thấy tiếng cười nhẹ, cùng với hơi thở nặng nề của người đàn ông.
Kiều Lộc không biết bọn họ đã hôn nhau bao lâu, nhưng lúc Giang Kỳ bế cô lên ghế phụ cả người cô vẫn còn choáng váng.
Cho đến sau khi Giang Kỳ thắt dây an toàn xong, đầu óc Kiều Lộc mới tỉnh táo trở lại.
Cô quay đầu trừng mắt nhìn Giang Kỳ, giận dữ, nhưng lời nói ra lại giống như đang làm nũng: "Anh cẩn thận bị đồng nghiệp tố cáo đấy!" Cô nói.
Sao anh không để ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chieu-hu/3385920/chuong-26.html