Trong phòng bật điều hòa, nhiệt độ hơi cao, gần như bằng với nhiệt độ cơ thể lúc này của hai người.
Giang Kỳ hai tay ôm chặt lấy Kiều Lộc, để cô có cử động thế nào cũng không bị ngã, Kiều Lộc cứ bị ôm như vậy, cô bắt đầu không hề kiêng nể gì mà nghịch ngợm trong lòng anh, làm Giang Kỳ vừa mới cài nút áo chưa được bao lâu lại bung ra.
Yết hầu anh lăn lên lăn xuống, Giang Kỳ cố hết sức để kiềm chế bản thân, dùng chút lý trí cuối cùng khàn giọng hỏi cô: "Em chắc chắn là không muốn ăn chút gì sao?"
Hơi thở của Kiều Lộ trở nên gấp gáp, cô ôm cổ Giang Kỳ, vùi mặt vào bả vai anh lắc đầu.
Giang Kỳ mỉm cười nhẹ một tiếng, âm thanh này mang theo cảm giác nguy hiểm nguy hiểm như một con săn đang hạ gục con mồi, anh nói: "Nếu em đã không muốn ăn, chờ lúc nữa không còn sức mà ngất đi đấy..." Anh đẩy cô lên, người trong lòng anh nâng lên hạ xuống, sau khi ép cô nhìn anh, anh cắn vào dái tai cô, ở bên tai cô nói gì đó.
Tiếng cười khàn khàn của người đàn ông trở nên tà tính, như thể lời thì thầm của ác ma.
"Anh sẽ làm em đến tỉnh." Anh nói.
Trong khoảnh khắc đó, cả người Kiều Lộc đỏ bừng, vốn dĩ hai tay đang ôm trên cổ Giang Kỳ bỗng bịt miệng anh lại, không cho anh nói thêm bất kỳ lời tán tỉnh nào nữa.
Giang Kỳ của lúc này là một người hoàn toàn khác so với anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chieu-hu/3359092/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.