Kiều Lộc không đợi đã giải thích, "Em không có ý đó, ý của em là ——" cô hơi đứng hình.
Giang Kỳ cau mày, hứng thú nhìn cô, anh nhìn chằm chằm cô, vẻ mặt kiểu 'Để anh xem xem em có thể bịa ra câu chuyện hoang đường gì'.
Kiều Lộc hơi lắp bắp, cô chột dạ tìm một lý do hợp lý, "Đồ đạc của em vẫn còn ở nhà..."
Bởi vì lương tâm cắn rứt, câu cuối cô nói càng ngày càng nhỏ.
Chính cô cũng không biết sao mình lại chột dạ, cũng không biết tại sao cô lại đột nhiên sợ đến nhà Giang Kỳ... Có lẽ không phải là sợ, mà là căng thẳng.
Kiều Lộc hai mươi lăm tuổi có thể dọn đến ở cùng với Giang Kỳ mà không chút do dự, không hề đắn đo, chỉ muốn ở bên cạnh anh.
Kiều Lộc hai mươi tám tuổi đăng ký kết hôn với Giang Kỳ, trở thành vợ chồng hợp pháp, hợp pháp sống chung, bây giờ, cô lại bắt đầu căng thẳng khi sống cùng anh dưới một mái nhà, hay nói chính xác, cô căng thẳng là vì sẽ cùng anh đón chào tương lai của hai người sau khi kết hôn.
Yêu đương và kết hôn, đối với Kiều Lộc mà nói, giống như hai thế giới hoàn toàn khác nhau, một cái ngập tràn sự ngọt ngào, cái còn lại tràn ngập sự sợ hãi mà không ai biết trước được.
Kiểu nhận thức này là do Kiều Trung Sơn mang lại cho cô, cũng khiến cô lần đầu tiên biết được, hóa ra hai người yêu nhau, một khi kết hôn, tất cả mọi thứ đều sẽ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chieu-hu/2636359/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.