Editor: Quỳnh Cửu (Đã Beta)
Tan tự học tối, lúc Thời Hạ về đến nhà, đã thấy Tưởng Lan và Hoa Huy đang ở nhà cô rồi.
Tưởng Lan nhìn Thời Hạ, không chút chần chừ, "Hôm nay tôi đưa tiểu Huy tới để xin lỗi cháu."
"Tiểu Huy, xin lỗi Thời Hạ đi." Tưởng Lan tỏ thái độ rất tốt, nhưng vẻ mặt của Hoa Huy lại không được như thế, môi mỏng mím thật chặt, ánh mắt chứa đầy vẻ không cam lòng và...nhục nhã khuất phục
Từ "nhục nhã khuất phục" này có vẻ nghiêm trọng, nhưng Thời Hạ như nhìn thấy chính mình trong cậu ta vậy.
Thời Hạ được Thời Gia Hoan chiều từ bé đến lớn, không chịu khổ cũng chẳng chịu thiệt bao giờ, càng chưa từng cúi đầu với ai...
Nhưng mà năm đấy, Thời Hạ không thể không hạ mình, cho dù dùng từ "khúm núm" cũng không đủ để miêu tả.
Thời Hạ vĩnh viễn không thể quên được cảm giác lần đầu hạ mình với người khác, chính là dùng từ "nhục nhã khuất phục" hình dung.
Có làn đầu thì sẽ có lần sau, việc hạ mình trở thành bữa cơm hàng ngày, càng ngày càng quen thuộc, quen tới mức chẳng còn cảm giác gì nữa.
Hai tay đặt bên người của Hoa Huy siết chặt lại, môi mím chặt cuối cùng cũng mở ra, muốn nói lên ba chữ mà cậu cảm thấy khó chịu tột cùng.
Nhưng lại có người ngăn cản cậu.
"Không cần xin lỗi đâu." Thời Hạ bỏ cặp xuống, lấy cốc đặt lên máy lọc nước, "Chuyện này dừng ở đây đi."
Thời Gia Hoan sửng sốt, Tưởng Lan với Hoa Huy cũng bất ngờ, ba người quay sang nhìn chằm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chieu-em-dau-ca-trai-tim/1796899/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.