Mồng bảy tháng Giêng, tại Vực Quỷ Khiếu.
Gió lạnh gào thét, cành khô phủ đầy tuyết. Thẩm Nghiên Chi cùng đoàn người đứng trên vách núi, nhìn xuống thung lũng sâu thẳm bên dưới.
Thác nước như dải lụa bạc buông xuống, đổ vào đầm nước lạnh lẽo âm u, nước trong đầm nối liền với lối vào hang động- Đó là một cánh cổng đá dày nặng, khắc hoa văn đầu thú dữ tợn, hai bên có lính canh nghiêm ngặt.
Ánh mắt Thẩm Nghiên Chi lạnh lùng trầm xuống, hắn thấp giọng nói: "Thanh Phong, ngươi đến lối vào gây rối, dụ toàn bộ lính gác ở phía đông khu mỏ qua đây."
Thanh Phong ôm quyền: "Vâng."
"Trảm Uyên, ngươi và Thục Cẩm phụ trách yểm trợ."
Trảm Uyên gật đầu, tay đặt lên thanh đoản đao bên hông, Thục Cẩm nắm chặt mũi tên lén trong tay áo.
Thẩm Nghiên Chi liếc mắt nhìn Thục Khách, giọng nói lạnh lẽo: "Con sông ngầm giao cho ngươi, không được để xảy ra sai sót."
Thục Khách toe toét cười, vỗ vỗ vào túi da bên hông: "Đại nhân yên tâm, tài bơi lội của thuộc hạ còn giỏi hơn cả chim cốc."
Lúc này, Trảm Uyên lấy ra một hộp gỗ từ trong lòng, mở ra, bên trong xếp ngay ngắn mấy viên thuốc màu đỏ rực.
Hắn ta trầm giọng nói: "Mặc dù kế hoạch đã chu toàn, nhưng đầm nước lạnh ở đây cực kỳ giá buốt, đường nước trong hang động lại dài, hàn khí xâm nhập cơ thể rất khó chịu, mỗi người uống trước một viên, để phòng bất trắc."
Ánh mắt Tiêu Minh Chiêu ngưng lại, nàng lập tức nhận ra loại thuốc này- Xích Dương Đan, thánh dược chống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chieu-duong-cong-chua/4891030/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.