Ba ngày sau, Tiêu Minh Chiêu đứng trước biệt viện của huynh muội Thác Bạt, hít một hơi thật sâu rồi mới đưa tay lên gõ cửa.
Khi cánh cửa mở ra, Thác Bạt Lẫm đang lau một thanh chủy thủ sáng loáng lạnh lẽo.
"Công chúa điện hạ?" Thác Bạt Lẫm nhướng mày, cất thanh chủy thủ vào lại trong vỏ.
"Thác Bạt thế tử, bản cung đến đây để thỉnh giáo về cách giải độc." Tiêu Minh Chiêu đoan chính hành lễ, vạt váy không một nếp gấp: “Lần trước nghe thế tử nhắc tới, nguồn gốc của chất độc này từ Bắc Cảnh, liệu cách giải độc có phải cũng cần tìm từ Bắc Cảnh không?”
Thác Bạt Lẫm ra hiệu cho nàng ngồi xuống, giữa làn hơi trà lượn lờ, hắn ta chậm rãi nói: "Băng Long Thảo, ba mươi năm mới nở một lần ở núi tuyết Bắc Cảnh. Cây mà ta mang đến mấy ngày trước đã cho Thủ phụ đại nhân dùng rồi, vẫn cần thêm một cây nữa mới có thể thấy hiệu quả."
"Ba mươi năm?" Chén trà trong tay Tiêu Minh Chiêu run lên, trà nóng văng cả ra đầu ngón tay mà nàng vẫn không hề hay biết.
“Còn có cách nào khác không?”
Thác Bạt Lẫm tiếp tục nói: “Công chúa đừng vội, hãy nghe ta nói hết đã. Sở dĩ Bắc Cảnh phong tỏa tin tức Băng Long Thảo có thể giải được độc Khiên Cơ Dẫn là bởi vì… Cách để Băng Long Thảo nhanh chóng trưởng thành.”
“Cách gì? Có điều gì khó nói sao?” Tiêu Minh Chiêu tha thiết hỏi.
“Nếu dùng máu để nuôi dưỡng… Có thể nhanh chóng trưởng thành trong vòng ba tháng.” Thác Bạt Lẫm đột nhiên hạ thấp giọng:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chieu-duong-cong-chua/4890949/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.