"Đại nhân!"
Thấy bên môi Thẩm Nghiên Chi rỉ ra một vệt máu, Thanh Phong lập tức lao tới đỡ lấy thân hình đang xiêu vẹo của hắn.
Bát thuốc trên kỷ trà nhỏ bên giường bị hất đổ, nước thuốc màu nâu sẫm đổ lên trung y trắng như tuyết, loang ra một mảng màu tối đáng sợ.
Thẩm Nghiên Chi tựa như bị một lưỡi dao vô hình rạch toang lồng ngực, Thanh Phong đỡ hắn tựa vào lòng mình, một tay hắn đè lên ngực, một tay siết chặt lấy thành giường, khớp xương phát ra những tiếng kêu như không thể chịu nổi sức nặng, nhưng vẫn không thể đè nén được nửa tiếng rên đau thoát ra từ cổ họng.
"Minh Nguyệt! Mau đi sắc thêm một thang thuốc mà tối nay đại phu đã kê!" Thanh Phong gấp gáp kêu lên, ngón tay đã đặt lên mạch của Thẩm Nghiên Chi, chỉ cảm thấy mạch tượng dưới đầu ngón tay hỗn loạn như ngựa hoang thoát cương.
Tiêu Minh Chiêu sợ đến ngây người tại chỗ, nàng nhìn Thẩm Nghiên Chi ôm lấy tim cuộn người lại, ngón tay thon dài siết chặt vạt áo, đốt ngón tay trắng bệch, mồ hôi lạnh trong phút chốc đã thấm đẫm tóc mai.
Sắc mặt hắn trắng bệch, đau đến không nói nên lời, chỉ có vài tiếng r*n r* bị đè nén thoát ra từ cổ họng, như thể bị ai đó bóp nghẹt hơi thở.
"Công chúa..." Thanh Phong đỏ mắt ngẩng đầu: "Cầu xin người, làm ơn, đừng kích động đại nhân nữa."
Lời còn chưa dứt, Thẩm Nghiên Chi đột nhiên run lên dữ dội, lại một ngụm máu tươi nữa phun ra, văng lên tay áo của Thanh Phong.
Cả người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chieu-duong-cong-chua-nam-tieu-dai-dao/4878427/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.