Trong khoảnh khắc năm ngón tay ta thu hẹp lại, trên cổ Khương Vũ chợt lóe lên ánh sáng màu đỏ. Hắn học Cầm Thiên Huyền tạo một kết giới hộ thể, ngăn chặn móng nhọn của ta.
Khóe miệng hắn toát ra một nụ cười khó hiểu: “Vậy thì nàng đi cùng ta xuống dưới đi.”
Nói xong, không biết tay của hắn chạm phải chốt mở gì ở trên giường, chiếc giường đột nhiên mất trọng lực lao thẳng xuống dưới. Khương Vũ đang nằm trong tay ta nhanh chóng dùng thuật di chuyển, thoắt cái biến mất.
Ta dùng pháp lực để giữ cơ thể lơ lửng giữa không trung. Đưa mắt nhìn cảnh sắc bốn phía, nhất thời kinh ngạc không thốt nên lời.
Ngay bên dưới chiếc giường lại là một động lớn sâu khoảng trăm trượng. Không biết dưới đáy động cất giấu thứ gì, ánh sáng chớp lóe chớp lóe vô cùng rực rỡ, có thể chiếu sáng cả huyệt động.
Mỗi lần ánh sáng lóe lên chiếu vào vách đá, lại thấy trên vách đá dựng đứng khắc chằng chịt toàn là chú văn, có lẽ là có từ lâu lắm rồi cho nên hiện giờ dấu vết hơi mờ nhạt.
Nhưng ta lại biết những chú văn này…
Khi còn bé, ông ngoại có kể cho ta nghe về chuyện tộc nhân bọn ta hàng năm đều phải cử hành lễ Tế Tự, trong đó, mỗi người đều vẽ một tấm phù chú dán ở ngọn núi bên trên vách đá này.
Về sau, người trong tộc lần lượt biến mất, chỉ còn lại mỗi ta và ông ngoại canh giữ ở góc núi. Vì có ít người nên lễ Tế Tự cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chieu-dieu/2868314/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.