Ngay trong đêm đó, ta quay về chạy lên ngọn núi chính thuộc dãy núi Trần Tắc.
Đứng trước Vô Ác điện, ta báo tên mình là Lộ Chỉ Yên, thị vệ giữ cửa liền dẫn ta vào bên trong sườn điện (*),có lẽ Mặc Thanh đã dặn dò bọn họ từ trước rồi.
(*) trong điện gồm có chính điện và sườn điện, sườn điện ở bên cạnh chính điện
Lúc trước hắn đã từng nói, “Nếu sau này nàng còn tiến vào trong giấc mộng của ngươi thì nhớ báo lại cho ta biết”, thì ra không phải chỉ là nói suông.
Ta rất đắc ý, Mặc Thanh muốn nắm chắc hành tung của ta như vậy, nhất định là trong lòng hắn hận ta đến nghiến răng; chỉ sợ một ngày ta ngóc đầu trở lại sẽ cướp hết địa vị và tài phú của hắn, giống như lúc trước hắn cướp của ta vậy.
Ta ngồi trong sườn điện đợi một lát mà không thấy ai đến, liền đứng dậy đi loanh quanh nhìn ngó một chút.
So với trước kia, sườn điện của Vô Ác điện hiện giờ cũng không có quá nhiều thay đổi, những bảo vật vốn có vẫn còn nguyên, khí thế nên có vẫn còn tồn tại. Bức tranh quỷ hung ác được chạm khắc trên xà nhà, rắn chín đầu uốn lượn quanh cột trụ, đèn trần làm bằng đầu lâu, trong không khí tràn ngập sự lạnh lẽo tà ác.
Đúng là phong cách của Vạn Lục môn khi ta còn ở đây.
Đứng trong bầu không khí này, trong thoáng chốc, ta dường như cảm thấy mình vẫn còn sống, nắm giữ trong tay quyền sinh sát, tận hưởng của sống xa hoa lãng phí, muôn dân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chieu-dieu/141539/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.