11.
Đêm ngày càng về khuya, ta khoác mỗi áo trong tựa vào khung cửa ngắm trăng.
Một cơn gió thoảng qua, ta không khỏi rùng mình.
Ta đang định quay người trở về phòng thì đột nhiên có một bàn tay nắm lấy cổ tay ta, kéo ta vào lòng trong lòng, mùi rượu nồng nặc xông thẳng vào cánh mũi.
Sau khi định thần lại, ta nhẹ nhàng vòng tay qua eo hắn, cười nói: "Sao muộn thế này lại đến?"
Lúc này, ngoài Tư Dật ra sẽ không có ai khác dám vênh mặt ngạo nghễ bước vào cung của ta.
“Nhớ nàng rồi.” Hắn áp vào tai ta, giọng điệu nhẹ nhàng, thậm chí có chút ấm ức, “Nàng chưa bao giờ nói nhớ ta.”
“Tiểu Dật Dật, ta nhớ chàng rồi.” Ta thì thầm.
Hồi lâu hắn không trả lời, ta được hắn ta ôm vào lòng, không nhìn rõ vẻ mặt của hắn, không biết hắn đang vui hay đang tức giận, điều này khiến ta có chút bất an.
Ngay khi ta không kìm được mà đẩy hắn ra, hắn thở dài, "Tỷ tỷ, sớm muộn gì tỷ cũng sẽ yêu ta thật đấy."
Tại sao lại muốn khiến ta yêu hắn, có phải chỉ là vì ham muốn chinh phục?
Ta chưa bao giờ nghĩ đến cuyện nam nữ tình trường, từ nhỏ đến lớn, trong lòng ta đã dựng lên một bức tường thành thật dày, ít ai có thể bước qua.
Tư Dật ở lại cung của ta một đêm nữa, hắn mượn rượu, cởi bỏ váy áo của ta.
Da ta không được trắng nõn mịn màng như các tiểu thư cành vàng lá ngọc khác,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chieu-co-anh/2712242/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.