Bữa ăn trưa trong lời giáo huấn kết thúc, Tần Vũ Phi được giải thoát, Cừu tổng đại nhân nghĩ chuyện cô yêu đương sẽ ảnh hưởng đến công việc tạm thời được coi là một chuyện tốt, như vậy anh ta sẽ có cớ mách lẻo với ba cô, làm ba cô chú ý đến chuyện tình cảm của con gái.
Cái cớ này rất đầy đủ, thật giống chuyện mà một cấp trên như Cừu Chính Khanh nên phụ trách.
Sau khi trở lại phòng làm việc, Tần Vũ Phi báo cáo chuyện cô ăn trưa với Cừu Chính Khanh cho Cố Anh Kiệt, cô nói với anh, bây giờ chỉ cần ba cô gọi lên mở một buổi nói chuyện giữa cha và con gái thì tốt rồi, chuyện cô cần phải làm là thừa nhận cô đang yêu, thế thì đỡ được bao nhiêu việc.
Cố Anh Kiệt thở dài một hơi.
“Làm sao thế?” Tần Vũ Phi không vui, cô cố gắng như vậy anh lại dám thở dài.
“Đại vương à, lá gan của em thật sự là quá nhỏ.” Sao có thể trẻ con nghĩ ra biện pháp phiền phức này thế, anh thực sự bó tay.
“Không hề!” Tần Vũ Phi không chịu thừa nhận. “Rõ ràng buổi sáng em đã nghĩ kỹ là sẽ nói thật rồi mà, cuối cùng họ không cho em cơ hội. Có một số việc khi đã bỏ lỡ sẽ không được như thế nữa.”
“Đúng đúng, em nói gì cũng đúng cả.” Cố Anh Kiệt phụ họa.
Anh không phản bác nhưng cô lại rất nhụt chí. Thật ra nghiêm túc nghĩ lại, làm như vậy thật sự rất ngu ngốc, cho dù không tính là ngu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chieu-chuong-gap-da-tinh/3196609/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.