Chương trước
Chương sau
Editor: Tiểu Thảo
Beta: An Dung Ni

Robert vừa đến cửa đã bị những người trong phòng nhìn chằm chằm, đặc biệt là Cố Anh Kiệt bên Minh Đức, ánh mắt đặc biệt sắc bén. Robert nhận ra hắn, cũng nhận ra Vương Thành bên cạnh hắn, trước đây đã từng thấy qua trên chương trình thời sự.

Robert da đầu tê dại, theo như phân phó của Tần Vũ Phi, nói cô ra ngoài, thư ký không chú ý, vừa rồi đi gõ cửa gọi người mới phát hiện.

“Không có việc gì, ngồi đi.” Hứa Văn Chính khách khí chào hỏi, Robert ngồi xuống. Hắn chú ý thấy Cừu tổng đại nhân cau mày không vui, cũng không biết là tức giận thư ký quá ngu ngốc, hay là tức giận Tần Vũ Phi vắng mặt làm anh mất mặt trước trước khách mời.

Cuộc họp tiếp tục tiến hành. Robert nghe xong, biết là tình huống gì. Hóa ra bên Minh Đức tập hợp được một số sản phẩm thiêu thụ tốt trên thị trường. Quá trình sản xuất cùng nguyên liệu thu thập được đối lập, đến tìm Hứa Văn Chính cùng trao đổi nguyên liệu cải tiến nâng cao sản phẩm. Mà uy tín sản phẩm và hiệu suất tiêu thụ không chỉ dựa vào bản thân sản phẩm, ngoài ra còn có quan hệ rất lớn với thị trường tiêu dùng. Hứa Văn Chính là một người rất nhiệt tình. Minh Đức chủ động như thế anh rất vui vẻ, vả lại bên kia đưa ra ý tưởng và cách làm rất tốt, lại đề nghị không bằng cùng tiếp thị và thị trường  bên đó gặp mặt, Hứa Văn Chính lập tức dẫn đầu, mang theo những người tài giỏi và Cố Anh Kiệt xuống dưới lầu, cùng Cừu Chính Khanh thảo luận.

Robert đem tình hình báo cáo với Tần Vũ Phi. Tần Vũ Phi tức giận, xem đi, quả nhiên là Cố Anh Kiệt cố tình giở trò. Tiểu tử đấy, rõ ràng chỉ cần cung ứng hàng hóa tốt là được rồi, còn quá phận nhúng tay can thiệp vào sản phẩm sản xuất và thị trường tiêu thụ, tích cực như vậy làm gì? Hắn nhất định là đến để phá cô.

Tần Vũ Phi nhìn cửa phòng làm việc một chút, đã khóa chặt rồi, cô ở đây hay không ở đây, hắn có tới cửa giết cũng vô dụng.

Tần Vũ Phi bảo Robert bảo giữ mồm miệng cho tốt, lại nhắc nhở hắn đừng để người bên cạnh thấy máy tính của hắn viết gì, trò chuyện với ai.

Robert cảm thấy áp lực rất lớn. Đây không phải là họp, đây là gián điệp ẩn núp tại doanh trại của địch mà!

“Các ngươi họp ở phòng nào?”

“Phòng số 4.” Robert đáp.

Phòng họp số 4, Tần Vũ Phi cau mày, phòng họp kia từ văn phòng của cô đi tới thang máy nhất định phải đi qua, hơn nữa hai bên tường đều là thủy tinh, nếu bây giờ cô trốn đi chắc chắn sẽ bị phát hiện. Được rồi, cô kiên nhẫn một chút, chờ bọn họ đi là được.

“Cố Anh Kiệt đang làm gì?” Một lát sau, Tần Vũ Phi lại hỏi.

Robert nhanh chóng đáp: “Hắn đang cùng Cừu tổng nói tình hình nghiên cứu thị trường của bọn họ. Minh Đức rất lợi hại, nghiên cứu thị trường rất kĩ càng, báo cáo tương đối xuất sắc.” Robert đang định sao chép ghi chép lại một chút gửi cho Tần Vũ Phi xem. Kết quả Tần Vũ Phi gửi qua một câu: “Xuất sắc thì lược bớt đi, không cần nói nhiều.”

Robert vẻ mặt hắc tuyến dừng động tác:

“Có hành động không liên quan nào thì nói lại với tôi.”

“Là sao?”

“Tức là Cố tổng bên Minh Đức có nói chuyện gì kỳ quái không, hoặc là lúc nào anh ta đi.”

Hành động không liên quan? Robert hoàn toàn im lặng.

Một lát sau, Robert báo cáo: “Cố tổng muốn tham quan văn phòng tầng này một chút, Hứa tổng dẫn hắn đi.” Đây có được xem là hành động không liên quan không?

Tần Vũ Phi nhanh chóng cảnh giác nhìn lướt qua phòng làm việc đang đóng cửa, không có lổ hỏng trên tường. Bên ngoài nhất định không nhìn thấy người đang trốn bên trong. Đang nghĩ ngợi, bỗng nhiên nghe được bên ngoài có tiếng người nói chuyện. Tần Vũ Phi nhanh tay nhanh chân núp sau cửa nghe lén như kẻ trộm.

Đúng là nghe được giọng nói của Cố Anh Kiệt: “Đây là phòng làm việc của Vũ Phi sao?”

Còn Vũ Phi? Ai cho hắn gọi như vậy?

Tần Vũ Phi tức giận đến nghiến răng. Người này nhất định là cố tình, thực sự là quá phúc hắc quá giảo hoạt, cho nên nói đàn ông một bụng xấu xa, Cố Anh Kiệt cũng không tốt hơn chỗ nào.

“Đúng vậy, tiếc là hôm nay cô ấy không ở đây.”

“Không sao, dù sao vẫn còn cơ hội gặp mặt.” Lời này của Cố Anh Kiệt Tần Vũ Phi nghe không rõ, hẳn là họn họ đã đi khỏi cửa phòng cô.

Tuy rằng biết rõ Cố Anh Kiệt không biết cô ở sau cửa, nhưng Tần Vũ Phi cảm thấy hắn đang cố tình nói cho cô nghe.

Nhất thời cô không có cách nào hình dung tâm trạng của mình, cũng không biết mình muốn làm gì. Tần Vũ Phi cảm thấy rất sốt ruột. Cô có chút hối hận, ngay từ đầu không nên trốn, cô thực sự là không có đầu óc. Hiện tại muốn đi cũng không được, vậy càng mất mặt hơn, giống như cô tỏ ra sợ hắn, vô cùng bị động.

Tần Vũ Phi trong phòng làm việc đi tới đi lui, không nghĩ ra cách nào tốt, một lát sau, nghe được máy tính có tiếng thông báo, cô quay lại trước máy tính xem xét, là Robert đã gửi: “Lão đại, Cừu tổng nói không có chuyện gì, bảo mấy người chúng tôi có thể về trước. Tôi trở về đây.”

“Người của Minh Đức đâu?” Tần Vũ Phi hỏi, tan họp rồi sao?

“Bọn họ vẫn còn ở phòng họp. Cố tổng nói còn muốn thỉnh giáo vài vấn đề. Mấy người bọn họ còn muốn ở lại tiếp tục trò chuyện, tôi về trước,quay về rồi hãy nói.” Robert thấy những người bình thường tham gia họp đều đã đi, chỉ còn lại mình cậu, bị nhiều lãnh đạo nhìn như vậy, thực sự là xấu hổ. Lập tức không dám nói thêm nữa, đóng máy tính lại trốn về phòng thị trường.

Quay lại chổ ngồi mở máy tính, câu hỏi của Tần Vũ Phi trên màn hình máy tính nhảy ra, cô muốn biết bên Minh Đức có nói thêm nội dung gì đặc biệt không. Robert vẻ mặt đau khổ, hắn thực sự không phải là một nhân tài làm gián điệp, thật không nghe ra người bên Minh Đức nói chuyện gì đặc biệt. Có điều đối với nghiên cứu sản phẩm và nghiệp vụ rất kỹ lưỡng. Hắn nhìn Hứa tổng, Cừu tổng vẻ mặt vui vẻ, rõ ràng bọn họ rất hài lòng đối với việc hợp tác lần này .

Robert có thể cảm giác được tâm tình kỳ lạ của Tần Vũ Phi, thật sự là không dám khen Minh Đức trước mặt cô. May mà Tần Vũ Phi không nói gì nữa, cũng không gọi hắn trở lại văn phòng, ngay cả cửa phòng làm việc cũng chưa từng mở ra, giống như cô dường như thật sự không có ở đây.

Nhưng một lát sau, trong máy tính của Robert có thông báo, Tần Vũ Phi gửi đến, cô bảo cậu đến phòng họp  nhìn xem người của Minh Đức đã đi chưa? Robert cứng đờ, phòng họp không thông với tolet cũng không thông phòng trà nước, thẳng đến cửa thang máy, cậu đi thoáng qua tìm hiểu tình hình, mười phần chính là biểu hiện lúc đi làm lơ mơ, không được để bị Cừu tổng nhìn thấy.

“Giả vờ ra ngoài hút thuốc lá.”

“Khu vực hút thuốc bên cạnh tolet mà lão đại.”

“Vậy cậu cầm điện thoại làm bộ tín hiệu không tốt lắm, ra ngoài tìm tín hiệu đi.”

“Làm sao có thể vụng về như vậy?”

“Căn bản sẽ không có ai chú ý đến cậu, đi đi!”

“Đi đi!” một dấu chăm than đằng sau lại làm cho Robert có thể cảm nhận được khí thế của Tần Vũ Phi, vẻ mặt cậu đau khổ, cầm điện thoại đi ra ngoài. Một lát sau, Robert trở về báo cáo, đám người Cố Anh Kiệt cùng Cừu Chính Khanh vẫn còn trong phòng họp.

Tần Vũ Phi nóng nảy, người kia định ở lại đây hay sao?

20 phút sau cô lại bảo Robert đi xem. Robert rất nhanh đã trở lại, nói Hứa tổng bộ phận sản phẩm đi mất, Vương Thành của Minh Đức và những người khác cũng không ở đó, nhưng Cố tổng và Cừu tổng vẫn còn trò chuyện náo nhiệt. Cuối cùng cậu lại gõ thêm một câu: “Lão đại, tôi không thể xuất hiện lần nữa, đi nữa sẽ bị đưa đến khoa tâm thần đó.”

Tần Vũ Phi tức giận nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính, lúc này cách giờ tan tầm không xa, hôm nay cô đã đồng ý với mẹ hết giờ làm sẽ cùng bà đi làm tóc. Cố Anh Kiệt ngươi có thôi hay không, lại không đi là có ý gì? Còn có Cừu Chính Khanh kia, giờ làm việc quý giá, ngươi cùng người khác chém gió trên trời không thấy ngại sao? Tinh thần chuyên nghiệp của anh đâu? Còn có, hai người vì sao không trở về văn phòng trò chuyện, chiếm một căn phòng hội nghị quá là lãng phí tài nguyên rồi, đàn ông lớn rồn mà còn lười chuyển hang ổ, chuyện này thật sự là không tốt đâu.

Tần Vũ Phi trong lòng kìm nén nhổ bọn họ ra máng ăn, nhìn lại bề ngoài, quyết định chắc chắn, đang muốn dứt khoát mặc kệ, dựa vào cái gì là cô trốn, Cố Anh Kiệt có gì đặt biệt hơn người, cô còn là Tần Vũ Phi đây này, ai sợ ai!

Lúc này điện thoại của cô vang lên, Tần Vũ Phi bị tiếng chuông điện thoại hù dọa, vô thức cho rằng Cố Anh Kiệt gọi cô, đang bực bội người này quá không thủ tín, nhưng cầm điện thoại xem, lại là Doãn Đình gọi đến.

Tần Vũ Phi không có khí thế, trong lòng còn có chút suy sụp. Cô lấy lại bình tĩnh, nhận điện thoại.

Doãn Đình gọi điện thoại tới hỏi buổi tối có muốn cùng nhau ăn cơm, cô mới lên mạng tìm được một nhà hàng không tệ, muốn đi ăn.

Tần Vũ Phi không có thời gian, nhưng Doãn Đình mời cơm làm cô đột nhiên có tinh thần: “Tiểu Đình à, hôm nay tớ đồng ý cùng mẹ ra ngoài rồi, hôm khác lại mời cậu ăn cơm. Nhưng bây giờ cậu có thể qua giúp tớ giải quyết rắc rối này được không?”

Doãn Đình bị cha bắt làm ở nhà máy hành chính, chỗ làm lại rất gần chỗ của Tần Vũ Phi. Cô nghe Tần Vũ Phi nói cần giúp đỡ, không hỏi một câu liền đồng ý. Kết quả nghe xong lời Tần Vũ Phi nói, cô có chút há hốc mồm. Cái gì Cố Anh Kiệt ở lì không đi, cái gì cô nói dối nói cô đi vắng không đi họp, bây giờ vừa vặn rất tốt, bị nhốt trong phòng làm việc không ra được. “Tớ ngay cả tolet cũng không dám đi.” Tần Vũ Phi cuối cùng còn muốn ra vẻ đáng thương. “Cho nên thế này, cậu tới tìm tớ, tớ đi vắng, sau đó cậu rất tình cờ phát hiện ra Cố Anh Kiệt, gặp lại không bằng vô tình gặp được, cậu lại bảo anh ta đến quán bar của anh cậu chiếu cố anh ấy làm ăn, trước kia chẳng phải cậu cũng có chút ý tứ với anh ta sao, cho nên mời anh ta cùng ăn một bữa cơm đi. À, đúng rồi, còn một câu nữa, vừa vặn hết giờ làm rồi. Sau khi đưa anh ta rời khỏi đây, cậu bằng lòng ăn với anh ta một bữa cơm cũng được, không muốn thì ngươi kiếm cớ rút lui. Tóm lại mang anh ta ra ngoài, đừng ngăn cản đường tan tầm của tớ là được.”

Doãn Đình khóc không ra nước mắt, lại là nhiệm vụ yêu cầu cao như vậy!

“Cố Anh Kiệt chưa chắc đồng ý đi theo tớ! Ngộ nhỡ tớ mời người ta ăn cơm nhưng người ta lại không muốn đi thì sao?”

“Sẽ không… anh ta ở trước mặt người khác sẽ không để cho cậu bẽ mặt đâu. Con người hắn nói về phong độ thì đứng đầu rồi.” Tần Vũ Phi còn nhớ rõ lúc trước trong tiệc rượu sinh nhật của cô, cô để cho Cố Anh Kiệt mời Doãn Đình khiêu vũ, tuy Cố Anh Kiệt rất không vui, nhưng ở trước mặt mọi người hắn vẫn làm theo.

Nghĩ đến đây trong lòng Tần Vũ Phi vừa hận nghiến răng, loại đàn ông này thật sự là quá không đáng tin cậy, phong độ đứng đầu cái gì.Hoa tâm củ cái! Hắn dám nói hắn không phải!

Doãn Đình có chút khó xử, bảo cô đi trêu Cố Anh Kiệt cô có chút không dám, trước kia trêu chọc một lần lại hại hắn cùng Tần Vũ Phi ầm ĩ một lần, quá xấu hổ. Thế nhưng Tần Vũ Phi nhờ cô giúp, dù thế nào cô vẫn phải làm. Lại làm chuyện mất mặt, ấu trĩ lần nữa cô cũng vui lòng. Ai bảo cô là một người bạn thân đáng tin cậy cơ.

Vì vậy Doãn Đình đi!

Vở kịch nhỏ:

Tác giả: A Kiệt! A Kiệt!

Cố Anh Kiệt: Đang họp, không được ồn ào!

Tác giả: Ta đã nói với ngươi, lão bà ngươi trốn bên trong văn phòng cô ấy! Lại còn phái người đến dụ dỗ ngươi!

Cố Anh Kiệt: …

Tác giả: Ta tuyệt đối không phải châm ngòi ly gián! Nhưng mà ta nói với ngươi rồi, ta sửa binh khí của ngươi lại rồi, ngươi nhanh đi trừng phạt cô ấy!

Cố Anh Kiệt: …

Tác giả: Mau tranh thủ thời gian đi!

Cố Anh Kiệt: Hôm nay ngươi uống thuốc chưa?

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.