“Từ tiểu thư, hôm nay cám ơn cô.” Tiêu Tiểu Dao xuống xe của Từ Tử Kỳ nói cám ơn. 
Dọc theo đường đi Từ Tử Kỳ luôn trong trạng thái ngẩn ngơ nghe được Tiêu Tiểu Dao nói cảm ơn, phục hồi tinh thần lại, thản nhiên nói “Không cần khách khí!” Liền lái xe đi. 
Tiêu Tiểu Dao đứng ở bên đường nhìn xe của Từ Tử Kỳ đi chạy xa, từ trong túi xách lấy điện thoại ra, tìm được số điện thoại của Nguyên Họa liền nhanh chóng gọi đi. 
Cả ngày nay Nguyên Họa đều buồn bực ở trong nhà, chỉ có Từ Kiều đến thăm nàng một lần. 
Hôm Từ Kiều bị Nguyên Họa dọa đến ngất đi, liền luôn thấp thỏm bất an, nên hôm nay mới chạy đến xem Nguyên Họa. 
Nghe nói Nguyên Họa từ chức, ngược lại cũng không cảm thấy bất ngờ. Từ Kiều rất hiểu rõ Nguyên Họa, là một con rùa đen rút đầu, nếu như nàng không từ chức, Từ Kiều mới cảm thấy kỳ quái chứ. 
Nguyên ba Nguyên mẹ biết Nguyên Họa từ chức, cũng không cảm thấy bất ngờ, càng không có hỏi nàng rốt cuộc là vì sao? Cho nên lần sóng gió từ chức này của Nguyên Họa trừ chính bản thân nàng rối rắm, còn lại người thân bạn bè đều không có cảm giác gì. 
Cả ngày trong đầu đều quanh quẩn hình ảnh của Từ Tử Kỳ, Nguyên Họa cảm thấy mình sắp điên rồi, nghĩ đến thái độ lạnh như băng của Từ Tử Kỳ đối với mình, tim như bị thắt chặt. 
Suy nghĩ một ngày đêm, yên tĩnh một ngày đêm, xác định chính là mình sẽ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chieu-cao-tinh-cai-gi-day-nga-van-tue/2065446/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.