Không biết do cô giỏi giang hay do hai người trời sinh hợp phách, Vương Tùng Tuấn bị cô xoa, liếm, hút sung sướng phát điên.
Sau buổi tiệc thịnh soạn, cái ôm của hai người trở nên ấm áp hơn, tiếng thở gấp gáp, nhịp tim dồn dập dần bình tĩnh lại trong đêm, Vương Tùng Tuấn ôm cô vào lòng, vén mái tóc ướt đẫm mồ hôi trên trán cô, nhìn lông mi cô nhẹ nhàng run rẩy, anh cúi đầu hôn.
Lương Minh Nguyệt mở mắt ra bắt gặp ánh mắt của anh, tình ý miên man, ẩn chứa tình yêu nồng nàn, Vương Tùng Tuấn bị cô mê hoặc mà in môi xuống, hai người lại say sưa hôn nhau, vật kia đã sớm lầy lội, xỏ xiên vào vườn hoa. Lương Minh Nguyệt bám chặt lấy anh, như con thuyền nhỏ theo sóng biển lắc lư lên xuống, đạt đến cao trào.
Ấn tượng cuối cùng của đêm đó là Lương Minh Nguyệt quỳ ở trên giường, mặc anh dập hông va chạm, eo gầy cong cong, tiếng rên rỉ đứt quãng và gấp gáp. Giữa tiếng nước ộp oạp, anh thầm nghĩ, thanh thuần hương sách gì chứ, sợ là đàn chị này là yêu tinh biến thành mất.
Lúc tỉnh dậy đã gần chạng vạng, trong điện thoại có 17, 18 cuộc gọi nhỡ từ Trình Văn Khải, anh ra ban công gọi lại, nhưng người nhận lại là Bạch Hoành, hùng hổ chất vấn anh đang thác loạn ở chỗ nào, đã hẹn đêm này đến Kim Nguyên quyết đấu, đã mấy giờ rồi còn chưa thấy bóng người, sợ rụt đầu rồi à?
Vương Tùng Tuấn cười mắng: “Mày chuẩn bị đón ông nội đến đi, thằng bại trận.”
Bạch Hoành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chieu-ang-may-troi/1124779/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.