Tuy Phượng Thành nói cùng ăn cơm trưa, nhưng cuối cùng, bữa cơm đầu tiên của Lưu Quang ở Vân-Điếu-Bàn là ăn một mình. Người quen cũng không xuất hiện. Khi A Ly đem cơm tới Thính-Túc-các mới nói cho nàng rằng bọn họ không rảnh.
Lưu Quang cũng không biết Túc Mệnh hạ phù cho Cẩm Viện, nàng chỉ là đột nhiên cảm thấy cô đơn.
Nhìn Lưu Quang ở trong phòng không ra ngoài, A Ly tới mời nàng ra ngoài đi dạo. Vốn Lưu Quang cũng không muốn, nhưng vẫn muốn nhìn xem thử nơi này.
A Ly nhìn ra Lưu Quang tâm tình không tốt nên mang nàng vào Vũ-viên, có thể nói là vườn bách thú ở gần đây. Nơi này nuôi nhốt các loại sủng vật hoặc nhặt hoặc mua hoặc bắt tới.
Đu ở trên cây là con rắn lục trên núi Trúc-Sắt, xem như không mời mà tới bị Diễm Trì lưu lại. Có điều, nói về thần kỳ thì chính là hai con hạc trắng Đào Khê cứu về, chúng sống cùng con rắn lục lại vô sự. Những thứ khác còn có rất nhiều, từ to tới nhỏ, thả hay nhốt. Phượng Thành không thích động vật, nhưng vì cần nên thay Túc Mệnh nuôi bầy bồ câu đưa tin. Bồ câu xem như chiếm diện tích lớn nhất. Ngoại trừ lồng, còn có một sân lớn dùng để thuần hóa nó.
Đứng ngoài khu vực nuôi bồ câu, Lưu Quang nhìn mấy nha hoàn đang dạy chúng, thập phần thú vị.
"Phi cáp của chúng ta là phi cáp tốt nhất toàn đại lục. Bay xa nhất, phân biệt được người chuẩn nhất." A Ly kiêu ngạo nói.
Lưu Quang tin tưởng điều đó. Nàng nhớ tới con bồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiet-yeu/1363025/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.