Tôi vừa ngồi làm đề giết thời gian, một mặt lại chú ý động tĩnh ở cửa. Kết quả không chờ được cô bạn thân, lại chờ tới một người ngoài suy đoán.
Hoa khôi.
Tôi nhướng mày, theo bản năng mà nhìn về phía Cố Tây Thành vẫn luôn nghiêm túc làm đề, khóe miệng nhịn không được giương lên.
Được lắm.
Hóa ra là có ý tứ này.
4
Hoa khôi đứng ở cửa nhìn xung quanh đã lâu.
Tôi thấy Cố Tây Thành hoàn toàn không ý định ngẩng đầu, nhịn không được giúp hoa khôi vỗ vỗ hắn.
"Lớp trưởng, có người tìm."
Cố Tây Thành ngẩng đầu, sau khi thấy rõ người đến, lông mày thoáng chút liền nhăn lại.
"Cô ta sao lại như âm hồn bất tán thế, thật phiền."
Tôi hơi hơi nhướng mày, nghe thấy thanh âm nội tâm không mấy kiên nhẫn của Cố Tây Thành.
Tình huống này...... Hình như so với lời đồn không mấy giống nhau?!
Tôi ý vị thâm trường mà sờ sờ cằm.
Trách không được đời trước đến tận tốt nghiệp cũng chưa thấy qua hai người bọn họ đi cùng một chỗ. Vẫn là không thể quá tin lời đồn.
Cố Tây Thành dứt khoát cúi đầu tiếp tục làm đề, không nhìn lấy hoa khôi một cái.
Tôi ôm tâm lí xem kịch lại nhìn thoáng qua hoa khôi.
Hoa khôi phát hiện chính mình bị làm lơ, đã tức giận đến không chịu được. Cô gái trực tiếp chạy đến lớp chúng tôi, đột ngột đi đến trước mặt Cố Tây Thành.
"Cố Tây Thành! Sao cậu lại làm lơ tớ!"
Tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiet-thao-vi-gioi/2803828/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.