Vương thị thực mau trở về trong phòng Liễu Ngư, nhìn bên ngoài không có người, từ bên trong đóng lại cửa phòng, mới từ trong tay áo lấy ra một đống đồng tiền tới cho Liễu Ngư, nàng đè thấp thanh âm, “Đây là vốn riêng của ta, buổi tối khi ăn cơm ngươi trước mặt cha ngươi lại giao cho ta, đến lúc đó thuận miệng nhấc đến chuyện học thêu thùa, đã biết chưa?”
Đồng tiền nặng trĩu rơi vào tay, Liễu Ngư nhìn liếc mắt một cái, năm xuyến lẻ mười mấy văn, nước mắt trên mặt chưa khô, đã chuyển buồn thành vui, thân mật đem đầu rúc vào trên vai Vương thị, mềm mại nói: “Nương, người thật tốt, Ngư Nhi về sau nhất định sẽ hảo hảo hiếu thuận với người, chờ học giỏi thêu thùa, nhất định để cho ngài ở trước mặt cha có thể diện.”
Thanh âm nàng mềm mại, Vương thị nghe được, khóe môi nhịn không được cong lên, cong đến cuối cùng khuôn mặt hoàn toàn cười nở hoa, vỗ lưng Liễu Ngư, tựa như được an ủi: “Ngươi là đứa nhỏ ngoan, học giỏi thêu thùa cũng không chỉ là kiếm thể diện cho nương, ngươi cũng đã là đến tuổi tác làm mai, có tay nghề này, việc hôn nhân của ngươi đều có thể nói tốt hơn chút, Yến Nhi kia là đứa không có lương tâm, nương về sau liền chỉ trông chờ vào ngươi hiếu thuận.”
Ánh mắt Liễu Ngư hơi lóe lên, xác định được lúc này Vương thị còn hoàn toàn không biết tính toán của Liễu Khang Sanh.
Vương thị lúc này đối đãi với Liễu Ngư chính là ôn nhu, nói tới đây lại khó có được hỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiet-quan/4232047/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.