Liễu gia thôn cách Trường Phong trấn ước năm sáu dặm, đi nhanh mà nói chỉ hai ba khắc là có thể tới, Liễu Ngư một đường đi từ từ, cũng không sốt ruột.
Đời trước khi không phải tiếp khách, Hồng nương tử muốn nâng giá trị con người của nàng, chỉ để nàng hiến nghệ, khách nhân cùng nàng nói chuyện, luận tiền tài, phong độ, địa vị, thiếu một thứ cũng không vào được nàng mắt. Từ khi đi vào Lưu Tiên Các, Liễu Ngư liền ở bên trong, cũng chưa từng bước ra ngoài một bước, thoáng tính ra, cũng là gần hai năm rồi nàng chưa từng được tự do hành tẩu.
Mà cảnh tượng ven đường nhập vào trong mắt nàng cũng đều là tràn đầy sinh khí, phảng phất như đang nghênh đón nàng từ địa ngục trở về nhân gian.
Trường Phong trấn là một trong hai trấn lớn nhất của An Nghi huyện, xung quanh có mấy chục thôn xóm, phía tây là quan đạo ( đường chính do triều đình mở),phía Bắc lại có một cái nhánh sông vòng qua trấn, có thương lữ vân du bốn phương đi qua, tuy không thể xưng là phồn hoa, lại so với thôn xóm xung quanh giàu có hơn không biết bao nhiêu.
Từ phía Bắc đi qua một cây cầu đá, là đến địa giới Trường Phong trấn.
Cùng Liễu gia thôn liếc mắt một cái, nhà ngói cùng nhà tranh hoàn toàn bất đồng, Trường Phong trấn phần nhiều là nhà ngói, mặt đường cũng là lát đá xanh, so với đường đất hương dã sạch sẽ hơn nhiều. Trong trấn có mấy cái cửa hàng san sát, y quán, tiệm sách, cửa hàng vải, phường thêu, cửa hàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiet-quan/4232039/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.