3
Ta lại bắt đầu tự hỏi.
Dường như ta vừa được mở ra một cánh cửa mới, với những suy nghĩ mới.
Nếu Nghiêm Huyền Đình có thù oán với Thẩm Đồng Văn, vậy thì ta có thể hợp tác với hắn, giết chết Thẩm Đồng Văn và lấy được thuốc giải.
Nói cho cùng mỗi lần thứ độc kia phát tác, ta vẫn rất thống khổ.
Với lại xem qua xét lại thì Nghiêm Huyền Đình trông có vẻ đáng tin cậy hơn Thẩm Đồng Văn rất nhiều.
Tối thiểu ở phương diện nào đó hắn có thiên phú trời cho, kỹ xảo đã đa dạng lại còn dịu dàng kiên nhẫn.
Dáng dấp cũng đẹp đẽ hơn gấp bao lần.
Ta còn chưa kịp suy xét ra kết quả nào thì chúng ta đã đứng ở trước cửa phủ Thừa tướng.
Nghiêm Huyền Đình không dẫn ta vào cửa, ngược lại còn chuyển hướng đi ra bên ngoài: "Đi thôi Nhứ Nhứ, ta dẫn nàng đi mua thêm vài thứ."
Thứ mà hắn muốn mua thêm cho ta, là son phấn nước thơm là châu báu trang sức, là vải dệt áo gấm.
Những thứ này có lẽ các cô nương khác đều không cảm thấy xa lạ gì, nhưng đó là những thứ từ trước đến giờ ta chưa bao giờ có được.
Đứng trong tiệm may lớn nhất kinh thành, ta liếc mắt một cái đã chọn được một chiếc váy đỏ.
Trên váy chẳng biết thêu hoa gì, lại trông đẹp mắt vô cùng.
Ta tạm thời gác chuyện giết chết Thẩm Đồng Văn qua một bên, đi vào trong tiệm thử váy.
Kết quả lúc ta mặc váy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiet-lieu/3000148/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.