7
Ước chừng một khắc* đồng hồ sau ta mới đứng dậy đi rót ly nước.
[*Một khắc = mười lăm phút]
Lúc quay lại thì Nghiêm Huyền Đình đã nhắm mắt lại ngủ thiếp đi rồi. Dưới mí mắt của hắn là một màu xanh đen nhàn nhạt, có lẽ là dấu vết bị để lại do mấy hôm nay đã quá mỏi mệt.
Ta cẩn thận nằm ở ngoài rìa mép giường, chuyên chú nhìn hắn không hề chớp mắt.
Hai hàng lông mi vừa dài vừa ướt át, dưới sống mũi cao thẳng là đôi môi nhợt nhạt.
Hắn thật là tuấn tú.
Ta cũng không nhớ là mình đã thiếp đi từ lúc nào, nhưng lúc ta tỉnh lại đã thấy mình đang cuộn trong chăn mềm nằm ngủ ở giữa giường, mà Nghiêm Huyền Đình đã mặc y phục chỉnh tề, đang đứng ở bên giường nhìn ta.
Bắt gặp ánh mắt của ta, hắn nao nao: "Nhứ Nhứ, ta đánh thức nàng sao?"
Ta lắc đầu.
Đột nhiên hắn nhớ tới gì đó, cầm một chiếc hà bao từ cái bàn nhỏ bên cạnh qua. Hình cây trúc xanh trên hà bao đó vẫn là tự tay hắn thêu từng đường kim mũi chỉ mà ra.
Hà bao đặt trên tay ta nặng trĩu, miệng túi chưa buộc kín lộ ra tràn đầy một túi vàng lá.
"Nhứ Nhứ, nàng cứ lấy mà dùng, nếu không đủ thì hỏi Cửu Nguyệt đưa thêm nhé."
Hắn vươn tay sờ lên tóc ta: "Ta phải đi rồi, sẽ trở về nhanh thôi."
Hắn thực sự trở về rất nhanh.
Nhưng lúc đi là khỏe mạnh mà đi. Lúc về tới thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiet-lieu/3000141/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.