Vân Li cũng không nghĩ tới lúc này chẳng phân biệt được uốn lưỡi, trước đó cô luyện hơn mười phút. 
Thấy anh không có nghị lực gì, Vân Li xụ mặt nói: "Trông anh rất không vui vẻ gì cả." 
Phó Chí Tắc cảm thấy buồn cười: "Anh rất vui vẻ." 
Vân Li bất mãn: "Nếu vui vẻ, anh phải tỏ vẻ chút chứ." 
"Tỏ vẻ thế nào?" 
Trước màn ảnh, Vân Li khép ngón trỏ với ngón giữa lại, lòng bàn tay dán ở trên môi, vẫy nhẹ về phía trước, nhìn anh làm cái tư thế hôn gió. Bày tỏ xong, cô nhìn chằm chằm anh: "Cứ tỏ vẻ như vậy." 
"......" 
Phó Chí Tắc không biết làm sao cô lại nghĩ ra động tác phóng đại như thế, thấy cô khăng khăng mà nhìn chằm chằm mình, lấy lý do cự tuyệt: "Tên còn đọc chưa chính xác." 
"......" 
Bị nói trúng, Vân Li túng quẫn nói: "Em luyện tập nhiều vậy, tranh thủ sang năm nói đúng." 
Phó Chí Tắc: "Sang năm nói không đúng thì sao?" 
"Vậy mỗi năm sẽ tổ chức sinh nhật cho anh, sẽ có một năm có thể nói đúng." Vân Li nghiêm mặt nói, "Anh đừng xem thường em ——" 
Phó Chí Tắc còn tưởng rằng cô muốn nói chuyện tiếng phổ thông của mình, Vân Li lại cười nói: "Em có thể ở cùng anh cả đời." 
Cho nên hẳn là, có rất nhiều cơ hội nhỉ. 
"Em quay lại đền bù sinh nhật cho anh, làm bánh kem cho anh." Vân Li cũng mới biết hôm qua anh ăn sinh nhật vào đêm giao thừa, vội vàng chuẩn bị chùm đèn để chúc mừng từ xa. 
"Đều không quan trọng." Phó Chí Tắc không thèm để ý 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiet-anh-trang/992691/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.