Vân Li lúc này mới hoàn toàn bình tĩnh lại, nhớ lại những gì mình vừa nói, liền ý thức được bản thân quá xúc động, liền ậm ừ nói: "Tôi không muốn ăn hiếp anh."
"Ừ."
Phó Chí Tắc không để ý.
Vân Li âm thầm nhẹ nhàng thở ra, nhớ tới cách anh lưu loát ném bia vừa rồi, cô cắn môi cắn môi, thăm dò hỏi: "Anh ném bia, là vì tôi... tức giận sao?"
Cô chú ý tới biểu hiện trên mặt Phó Chí Tắc, anh đặt thìa vào bát, cũng không phủ nhận: "Có lẽ là bị dọa sợ."
Bộ giáng anh giống như chuyện này không liên quan gì đến mình, không có biểu cảm dư thừa, ngay cả khi anh nhìn cô, hai tròng mắt đều sạch sẽ đến mức không thể đọc được bất kỳ ý nghĩa nào khác.
Tựa hồ cũng không phải là những gì cô tưởng tượng, anh không có ý khác.
Ngồi một lúc, Vân Li mới nhớ tới bộ dáng anh bị đau dạ dày vào buổi trưa hôm nay, nhịn không được nhẹ giọng nói: "Tôi không muốn can thiệp quá nhiều đến cuộc sống của anh, nhưng mà dạ dày anh không tốt, uống rượu rất có hại cho dạ dày."
"Nếu tâm trạng cô không tốt, cô có thể nói với bạn bè, nếu cô không có bạn thì tôi có thể miễn cưỡng thành bạn của cô......"
Phó Chí Tắc: "Ngươi thoạt nhìn không quá miễn cưỡng."
Vân Li dứt khoát mà trực tiếp: "Tôi đây không muốn làm bạn bè."
"......"
Cũng không biết vì cái gì, sau khi bị Phó Chí Tắc quyết đoán vô tình từ chối như vậy, trái lại Vân Li nói chuyện có chút thả mình bay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiet-anh-trang/992667/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.