"Ngươi đi ra! Ngươi đi ra cho ta! Ngươi tên nhát gan lăn ra đây cho ta!" Diêm Quýnh điên cuồng lật tung toàn bộ cứ điểm để truy tìm, miệng giận dữ không ngừng kêu, trên mặt hừng hực lửa giận, một bộ dáng muốn giết người.
"Thiên Toàn! Đủ rồi! Ngươi dù kêu thế nào, Thiên Xu cũng sẽ không ra." Đoàn Duẫn Phi theo sau hắn, chịu không nổi mắt trợn trắng.
Diêm Quýnh từ lúc về đảo Bắc Cực Tinh tựa như chó điên, tìm khắp nơi trong cứ điểm, muốn bắt "Thiên Xu" hiện thân, nhưng vô luận hắn khiêu khích, chửi bậy thế nào, "Thiên Xu" vẫn an ổn ngồi trong máy tính như cũ, tùy ý hắn phát tiết, chẳng quan tâm.
"Thiên Xu, ngươi đi ra cho ta! Là nam tử hán thì hãy đi ra quyết một trận sống mái với ta! Ngươi có nghe hay không? Ngươi nợ ta một mạng, ta muốn thay Tâm Ngữ báo thù, ngươi con người âm hiểm hỗn đản, lăn ra đây……" Diêm Quýnh kêu thanh âm như vỡ ra. (sao đọc đoạn này lại chẳng thấy buồn, ngược lại còn thấy buồn cười nhỉ? Chửi bậy mà nhẹ nhàng thế?)
Hắn căn bản không nhớ rõ chính mình bằng cách nào trở lại đảo Bắc Cực Tinh, Đông Tâm Ngữ trúng đạn ngã xuống đất, thần trí hắn cũng giống như bị hút ra hết, chỉ ngơ ngác bị Gia Cát Tung Hoành mang đi, hoàn toàn mất cảm giác với thế giới bên ngoài, thành một cái xác không hồn.
Nhưng sau khi về đây, thấy nơi nơi đều có màn hình máy tính, nỗi đau lòng của hắn lập tức hóa thành một cỗ thâm trầm tức giận, hắn nhớ tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-xu-chi-tinh/1851478/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.