Hai tiểu nha hoàn cũng không quản Phượng Uyển Tuyết kêu các nàng trở lại, nói một tiếng liền bỏ chạy, bất quá hai chân run lên, vừa ra khỏi cửa trực tiếp xụi lơ trên mặt đất.
Thời điểm ngày hôm qua cứu người trở về cũng rất đáng sợ, bất quá lúc đó xem không rõ lắm, thêm nữa ban đêm quấn băng gạc, không có kinh khủng như vậy, hiện tại lấy ra băng gạc, nhìn đến chân dung thực so với quỷ còn đáng sợ hơn, nếu nửa đêm thấy nhất định sẽ bị hù chết.
"Các ngươi làm sao vậy, hốt ha hốt hoảng."
Lúc này trước cửa lại đi tới một đại nha hoàn, nhìn thấy các nàng răn dạy.
"Tiểu Bình tỷ tỷ, Lục Công Chúa, Lục Công Chúa nàng thức dậy."
Bộ dạng Phượng Uyển Tuyết đích xác ở trong đầu các nàng như thế nào cũng không xóa đi được, hiện tại run rẩy trả lời.
Tiểu Bình nghe, nhíu mày, mơ hồ biết chuyện gì xảy ra, đêm qua nàng cũng gặp được, quả thật làm cho người ta sợ hãi, hiện tại người cứu về rồi, cụ thể làm gì vẫn nên để chủ tử định đoạt đi.
Hiện tại trong phòng chỉ có một mình Phượng Uyển Tuyết, theo phản ứng hai tiểu nha hoàn vừa rồi kia liền biết chuyện gì xảy ra, không dám tin một lần lại một lần lần mò mặt mình, gồ ghề đáng sợ.
Nguyên bản nàng vẫn lấy làm tự hào vì da thịt mịn màng như nước, hơn nữa bộ dạng cũng là tuyệt sắc, hiện giờ cái dạng này còn không bằng chết.
Tiếng la khóc thống khổ, thanh âm đập bể đồ, muốn lợi dụng những thứ này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-vuong-thuong-phi/1598776/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.