Bất Hối vừa mới giãn ra hai hàng lông mày lại nhíu lại, một ngày thực bất an. Đều do Chiến Cảnh Thiên.
Hôm nay, trước cửa Chiến Vương Phủ vẫn quạnh quẽ đặc biệt náo nhiệt, trong ba tầng ngoài ba tầng người vây quanh một vòng, ở giữa là Yến Tâm Nhu toàn thân xiêm y màu xanh tím, trên mặt chưa thi phấn trang điểm, tóc đen cột lỏng sau đầu, một đôi mắt sáng ngời trở nên ảm đạm không ánh sáng mà còn chứa nước mắt, cắn môi, trong tay nắm chặt một chiếc khăn lụa quỳ gối trên mặt đất, thỉnh thoảng ngẩng đầu liếc mắt một cái như là đang đợi người nào đó.
Bất Hối vừa xuất hiện, nhìn đến nàng khóc lê hoa đái vũ thương cảm, trong lòng thập phần khinh thường. Chẳng qua là một người nam nhân, đáng thấp hèn như vậy sao?
"Tâm Nhu công chúa như thế nào chạy đến trước cửa Vương Phủ quỳ? Chẳng lẽ làm chuyện gì thực xin lỗi Vương gia? Nếu vậy thì nên tìm Vương gia, tới tìm ta làm gì?" Nếu đã ra, Bất Hối quyết định nhìn xem nàng tới cùng muốn làm gì.
Yến Tâm Nhu vừa thấy Bất Hối đến đây lập tức lên tinh thần, nâng lên khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy nước mắt, điềm đạm đáng yêu cầu xin nói: "Phượng tỷ tỷ, tha thứ Tâm Nhu làm như vậy đi, Tâm Nhu chẳng qua là quá yêu Vương gia, cầu người để cho Tâm Nhu vào cửa đi, Tâm Nhu không cần phi vị, làm thiếp cũng được, van cầu người, Tâm Nhu sẽ không cùng ngươi tranh thủ tình cảm . . . . . ." Nàng vừa nói lại vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-vuong-thuong-phi/1598736/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.