Editor lảm nhảm:
Mình có hơi trăn trở về phần xưng hô trong phiên ngoại, ví dụ trong phần này có thể sẽ có bạn thắc mắc sao mình edit Snape nhắc đến Voldemort là ‘ngài’ mà không phải là ‘hắn’, nguyên nhân rất đơn giản, với Vol, Snape sợ nhiều hơn là hận, thân là một Tử Thần Thực Tử, Snape đã luôn gọi Vol là Chúa Tể Hắc Ám, cho nên mình nghĩ để ‘ngài’ là hợp lý.
Hay như Snape gọi Dumbledore là ‘lão’ chỉ thể hiện mức độ thân thiết gần gũi chứ không mang tính miệt thị như khi Voldemort gọi.
Dù sao thì mình cũng vắt óc suy nghĩ về vấn đề xưng hô này rồi, hi vọng mọi người đọc thấy hài lòng, hoặc ai có cách xưng hô hay hơn thì cmt báo mình, mình sẽ xem xét và chỉnh sửa.
Cuối cùng, chương này rất cảm động. Đọc xong có thời gian thì mọi người xem qua video mình chèn cuối bài. Lúc edit, trong đầu mình đã hiện lên từng hình ảnh của đoạn video, mà thực tế mình mới chỉ xem nó có 1, 2 lần.
Lâu không xuất hiện lên mắc bệnh nói nhiều rồi ?
Giờ thì các bạn đọc truyện thôi. Enjoy!!!! ?
Sau bao nhiêu năm sóng yên biển lặng, Chúa Tể Hắc Ám đột nhiên trở lại. Snape biết ngài triệu hồi thủ hạ, bởi vì Dấu Hiệu Hắc Ám trên cánh tay hắn vô cùng rõ ràng và nóng rẫy hơn bao giờ hết. Nhưng hắn không thể trở về, ít nhất là ngay lúc đó – hắn cần đi tìm lão già giảo hoạt Dumbledore. Hắn không biết vì sao Chúa Tể Hắc Ám lại lựa chọn thời điểm này. Không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-va-hoa/617854/chuong-102-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.