*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Học kỳ đã kết thúc. Một trận tuyết lớn bao trùm cả lâu đài, khắp nơi đều yên tĩnh lạ thường. Harry vội vã băng ngang qua hành lang, nó vừa mới mượn mấy bộ sách từ thư viện về thuật thuấn di. Bên ngoài gió lạnh đến thấu xương, nhớ đến lò sưởi ấm áp trong phòng sinh hoạt chung của Gryffindor, nó không khỏi tăng nhanh cước bộ.
Đến một góc chéo, phía trước là bức tranh Bà Béo, Harry đang định bước tới thì nghe thấy tiếng trò chuyện rì rầm. Quay trái quay phải nhìn nhìn, nó phát hiện có hai bóng người đứng cạnh cửa sổ ở dãy hành lang bên trái. Cả hai hình dáng đó nó đều rất quen thuộc: Tom và Hermione.
Cô bé tóc nâu trông không cao hứng chút nào, mà cậu bé tóc đen cũng trưng ra bộ mặt lạnh tanh. Harry mím môi, hình như cả hai đang bàn luận chuyện gì đó rất nghiêm túc. Vậy cũng nên chọn nơi nào kín đáo hơn chứ, Harry than thầm trong lòng. Ngay khi nó định quay đầu rời khỏi thì giọng Tom vang lên: “… Là tớ làm.” Giọng điệu cực kì trầm tĩnh.
Cậu ta làm cái gì? Harry không khỏi dừng bước. Nó nghiêng người đứng sau vách tường, vụng trộm ló nửa đầu ra dò xét.
“Cậu…” Hermione che miệng, cô bé vốn chỉ tuỳ tiện nhắc tới, lại không ngờ mình có thể nghe được câu trả lời đáng sợ đến vậy. “Tớ thật không dám tin… cho dù cậu ta thuộc nhà Slytherin đi nữa thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-va-hoa/617777/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.