“Cái gì?”
Nghiêm Thành Trí từ trên ghế đứng bật dậy, ánh mắt hiếm khi lộ ra vẻ kích động như vậy.
“Lưu công công, Lục Ly thật sự không sao chứ?”
“Nghiêm đại nhân, Lục Ly cô nương không có nguy hiểm, chỉ là mặt nàng bị thương, có thể xem như bị hủy dung, muốn xóa vết sẹo cần ít nhất một năm, nếu ngài muốn rút lại hôn sự, ngài nên nhanh chóng nhập cũng gặp hoàng thượng đi.”
“Ngươi nói cái gì, ta đã cầu hôn Lục Ly, sao có thể rút lại, không thể nào.”
Lưu công công cười nhìn Nghiêm Thành Trí, thấy thần sắc hắn nghiêm túc, trong mắt Lưu công công liền lóe qua tia nhẹ nhõm cười nói:
“Nghiêm đại nhân quả là chí tình chí nghĩa.”
“Đừng nói nhảm nữa, ta muốn nhập cung gặp Lục Ly, nhờ công công bẩm lại với hoàng thượng.”
Nguyên Văn Vũ ngồi trên ghế, gõ gõ cây quạt trên tay, cười cười nói với Lưu công công.
“Thành Trí hắn làm người thẳng thắn như vậy, Lưu công công đừng chấp hắn vô lễ.”
“Không dám, Nghiêm đại nhân lo lắng cho Lục Ly, nô tài sao lại chấp nhất chứ.”
“Đa tạ Lưu công công, còn chuyện của hắn và Lục Ly, phiền ngài bẩm lại với hoàng thượng, vết thương của Lục Ly không phải là không xóa được, hơn nữa dù không xóa được Nghiêm Thành Trí hắn cũng không thay lòng đổi dạ đâu, ta có thể bảo đảm.”
“Nô tài đã hiểu, nhất định chuyển lời của điện hạ đến hoàng thượng.”
……
Buổi tối, khi hoàng thượng bước vào Trường Lạc cung, không khí so với bình thường trầm trọng hơn rất nhiều.
Trong tẩm cung Lý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-truong-hau-cung/760695/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.