Sáng sớm hôm sau Lê Duy Phong dậy rất sớm. Khi đánh răng rửa mặt xong rồi Lê Duy Phong liền đi xuống nhà. Lê Duy Phong thấy bố mình đang đọc báo còn mẹ thì đang làm cơm liền chạy ra chỗ bố nói.
- Bố! Hôm qua con đã nói hết cho bố mẹ rồi vậy bây giờ bố mẹ có đi không?
Lê Văn Vũ thấy con mình nói vậy liền bỏ tờ báo xuống thở dài và nói.
- Hazz! Chuyện đã đến nước này rồi thì tao với mẹ mày phải đi với mày thôi con ạ.
Dừng lại một lúc Lê Văn Vũ lại nói.
- Nếu mà mày cho tao và mẹ biết sớm hơn thì tao đã không cho mày đấu giá rồi. Đời này nó nhan hiểm lắm con ạ vì tiền nó có thể làm tất cả.
Lê Duy Phong thấy bố mình nói như vậy liền nói.
- Bố à nếu chúng ta không giao ra thì họ cũng không cho chúng ta yên ổn đâu ạ. Thà chúng ta giao ra còn nhận được tiền chứ giữ lại cũng không giúp ích gì được cho chúng ta, mà bố đừng lo về vấn đề an toàn nhà nước đã hứa bảo hộ cho chúng ta rồi bố đừng lo.
Ông Lê Văn Vũ chỉ chép miệng mà không nói nữa. Được một lúc thì bà Phạm Thị Hương liền mang thức ăn ra và nói.
- Hai bố con ăn đi tí nữa còn đi.
Thấy mẹ ra Lê Duy Phong liền hỏi.
- Có cho em đi không hả mẹ?
Phạm Thị Hương ngồi xuống ăn rồi nói.
- Cho đi làm gì, có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-tranh-vu-tru/2495378/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.