“ ý nghĩ này khá tốt, món lẩu này cùng với mấy món trước đây cũng rất tốt, đều có thể có rất nhiều người ưa thích ăn... ồ có phải ngươi muốn Phương gia chúng ta kinh doanh loại đồ ăn này a?”
Phương lão bỗng nhiên phản ứng lại, lão lập tức hiểu cháu mình sắp yêu cầu trợ giúp gì rồi, vẻ mặt mỉm cười như có thâm ý nhìn Phương Thần thật kỹ.
Phương Thần chợt cười khổ trong lòng, quả nhiên bị nhìn thấu a, chỉ với một câu hỏi thôi đã bị gia gia đoán được rồi, quả nhiên gừng càng già càng cay không sai chút nào.
“ ngài đã đoán được, vậy ngài cảm thấy Phương gia chúng ta đủ sức trải rộng khắp Kinh Thành hay không?”: hắn không hỏi là gia gia có chấp nhận làm cái này hay không.
Mà hỏi hắn Phương gia có thể bao trọn Kinh Thành hay không, bởi vì hắn từ câu hỏi cùng vẻ mặt của gia gia lập tức biết gia gia đồng ý rồi, không cần phải hỏi lại.
“ không có vấn đề, thực chất mặc dù gia tộc chúng ta chỉ kinh doanh vài chục năm, mà còn bị rất nhiều người chèn ép, nhưng chúng ta sở hữu rất nhiều tài sản cố định, bởi vậy nếu mở vài chục tiệm đồ ăn khắp Kinh Thành không là vấn đề, còn về người thì càng không cần phải lo lắng, Phương gia chúng ta nuôi rất nhiều người trong mọi lĩnh vực, muốn người có người, muốn địa bàn có địa bàn, thậm chí mấy thành thị xung quanh mở ra thêm vài trăm tiệm ăn uống như vậy cũng không vấn đề,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-tranh-vi-dien/2158312/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.