Tả Thiên mang Khương Lai trở về nhà: "Khương Lai, em xác định đêm nay thật sự muốn ở lại đây?"
Đương nhiên không phải ở lại một cách đơn giản như vậy, phương diện này bao hàm cái gì trong lòng tất cả mọi người đều biết rõ ràng.
Giọng điệu của Khương Lai không phải muốn gây sự, chỉ là một mực nghiêm túc: "Đúng, trừ khi anh đổi ý."
"Làm sao anh có thể hối hận đây?" Là anh sợ cô hối hận.
Đây là lần đầu tiên Tả Thiên biết mình cũng có thời điểm không quả quyết như vậy, anh không muốn cùng Trương Thiến phát sinh quan hệ là vì anh không muốn, anh không muốn cùng Khương Lai tiến thêm một bước thân mật, là vì sợ hãi nếu như hai người họ không thể quay về giống như lúc ban đầu, sẽ làm cho cô bị tổn thuơng hơn nữa, đây là điều anh không muốn thấy nhất, cho nên mới luôn xác nhận mãi.
Tả Thiên thở dài, dứt khoát kéo cô lại gần, dùng hành động bày tỏ nội tâm chân thực nhất, cái miệng nhỏ của cô mặc cho anh nếm bao nhiêu lần, vẫn là hương vị ngọt ngào như vậy.
Khương Lai chưa bao giờ kháng cự mật với Tả Thiên, đương nhiên lập tức hé miệng nghênh đón anh xâm nhập, Tả Thiên cũng không khách khí với cô, bắt lấy cơ hội lập tức công thành đoạt đất, ngậm lấy đầu lưỡi của cô vừa liếm vừa mút, thăm dò tất cả các ngóc ngách trong miệng cô.
Khương Lai bị hôn đến choáng váng, hai chân như nhũn ra, may mắn Tả Thiên vươn tay ra đỡ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-tranh-lanh-cung-anh-chong-ba-dao/3081628/chuong-7-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.