Nhắc đến Khương Lai, Tả Thiên buồn cười nhưng cũng không nén được giận, "Cô ấy ở dưới lầu."
"Hả?" Con gái luôn như vậy, một khi giành được thắng lợi trên tình trường, biết được địa vị của mình không thể dao động, sẽ rảnh rỗi đi quan tâm tới chuyện của tình địch, "Cô ấy không có chuyện gì sao?"
"Anh không biết."
Lông mày Tả Thiên càng ngày càng vặn chặt, anh đứng dậy đi đến cửa sổ, nương theo ánh trăng nhìn xuống dưới, cũng không biết cô gái bên trong thương tâm thành cái dạng gì rồi.
Trương Thiến ý thức được nguy hiểm, vội vàng kết thúc đề tài này, "Được rồi, chúng ta không nói chuyện về cô ấy nữa, em chuẩn bị rượu đỏ, lại đây uống một ly đi."
Tả Thiên không nhúc nhích.
"Tả Thiên." Cô bất an lên giọng.
Tả Thiên mờ mịt quay đầu lại, "Hình như anh nghe thấy cô ấy gọi tên anh, bên cạnh đó còn vừa khóc vừa gọi tên anh”.
Trương Thiến lộ ra nụ cười miễn cưỡng, "Chỗ này của em là tầng 6, hơn nữa ngay cả cửa sổ anh cũng chưa mở ra, làm sao có thể nghe được thanh âm gì, nhất định là ảo giác, Tả Thiên, đừng nghĩ tới cô ấy có được không?" Cô nói xong liền kiễng mũi chân định dâng lên đôi môi mình, thân thể lại đột nhiên bị đẩy ra, cô bất ngờ không chuẩn bị, lảo đảo vài bước ngã vào sô pha, "Tả Thiên, anh làm gì thế?" Cô có chút tức giận.
"Thật xin lỗi."
Tả Thiên cũng biết phản ứng của mình có chút quá, anh định an
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-tranh-lanh-cung-anh-chong-ba-dao/3081625/chuong-6-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.