Trên thực tế Khương Lai chỉ cố gắng tỏ ra trấn định thôi, chờ Tả Thiên rời đi, cô liền đứng lên vọt vào toilet, cô che mặt, có phần không thể tin nổi chính mình nói cái gì, làm cái gì, cô cố tình gây sự như vậy,chắc là ai nhìn cũng thấy không thích đi.
Nhưng mà những từ cô chán ghét nhất *** lọt vào tai cô, lý trí phòng tuyến của cô đều hoàn toàn bị đánh tan, trong đầu cô chỉ có một ý niệm, nhất định phải bắt lấy Tả Thiên, không thể để cho anh giống mười hai năm trước ở bên cạnh cô mà im hơi lặng tiếng rời đi.
Khương Lai cả đời này cũng sẽ không quên, ngày đó sau khi tỉnh lại thấy vị trí bên cạnh mình trống rỗng cô vẫn chưa ý thức được chuyện gì xảy ra,chỉđơn thuần nghĩ là đối phương dậy sớm, cho đến khi thoáng nhìn qua tờ giấy nhỏ bị laptop đè lên trên tủ đầu giường, tôi đi rồi, có dịp thì đến phía nam tìm tôi chơi.
Chữ viết ngay ngắn có lực, như thể được trưng bày động lòng người không thôi, ngay lúc đó cô gắt gao nắm chặt tờ giấy mỏng manh, ngay cả dép lê cũng chưa đi vọt vào phòng Khương Thi.
Khương Thi còn đang buồn ngủ bị tỉnh lại, định xuống giường đưa ra kháng nghị như bình thường thì nhìn thấy sắc mặt con gái tái nhợt, có chút lo lắng hỏi: "Xảy rachuyện gì?"
"Ba có biết nhà Tả Thiên ở đâu không?" Khương Lai trực tiếp hỏi.
Khương Thi lúc này mới tỉnh ngủ, qua một hồi lâu mới kịp phản ứng, trong quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-tranh-lanh-cung-anh-chong-ba-dao/3081620/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.