Ninh Y bụm miệng, không dám tin nhìn anh một cái, khóc thút thít đẩy cửa chạy xuống lầu.
Tuyên Tiêu nghe thấy tiếng bước chân của Ninh Y dần biến mất ở cầu thang, chán nản ngồi lại ghế, nhìn mặt đất ngổn ngang, xoa xoa thái dương, nhắm hai mắt lại.
Ngọn đèn trong phòng làm việc của Tuyên Tiêu sáng thâu đêm, mãi tận năm giờ sáng, một bản hợp đồng hoàn chỉnh rốt cuộc cũng đặt trên bàn làm việc của Tuyên Tiêu.
"Chuẩn bị xe, đích thân tôi đến Thượng Hải một chuyến."
Hai mắt Tuyên Tiêu hằn lên tia máu, không dám xem nhẹ, thời gian hẹn đã chậm nửa ngày, anh nhất định phải đến trước mặt xin lỗi khách hàng. Mặc dù chỉ là một người thuộc tầng lớp trung lưu, nhưng danh dự và uy tín thì cao hơn hết thảy.
Nắng sớm xuyên qua ô cửa kiếng rọi vào bên trong, chiếu lên gương mặt của mỗi người, yên bình, tĩnh lặng.
Ninh Y không hề viết đơn từ chức, hai mắt sưng tấy ngồi trước máy tính, đôi mắt phục tùng thu lại. Trải qua vài tiếng đồng hồ, tựa như bất chấp tất cả, im lìm đối mặt với máy tính, thực sự tính ra toàn bộ số liệu về loại bê tông tốt nhất.
Tuyên Tiêu liếc nhìn cô một cái. "Ninh Y là người phụ trách hợp đồng, cùng tôi đi Thượng Hải! Những người khác hôm nay được nghỉ phép."
Anh theo thói quen lần mò di động, định gọi điện thoại cho Trì Tiểu Ảnh.
Trong túi trống rỗng, anh giật mình, quên mất, đợi quay lại hẵng nói đi!
Đoạn đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-tranh-hoa-hong/2467285/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.