Thời tiết dần dần trở lạnh, gió Bắc thổi vù vù điên cuồng, lại hạ những cơn mưa lạnh băng, Trì Tiểu Ảnh cảm thấy chiếc áo ngoài sắp không chịu nổi nữa, thay bằng áo bông mới có thể khiến cô cảm thấy ấm áp được một chút. Đi làm, Ninh Bối Bối gọi điện thoại cho cô, hỏi cô có thể đi ra ngoài tâm sự hay không, cô đoán rằng là vì chuyện hôm sinh nhật đó, bảo hôm nay cô bận, hôm nào thì đi sau!
Từ trước cho tới bây giờ Ninh Bối Bối đều không tỏ thái độ như vậy, tự dưng trở nên để ý cẩn thận, có lẽ cũng biết sự việc nghiêm trọng. Chỉ có điều, Trì Tiểu Ảnh không phải người mang thù vặt, nhưng quả thực Tần Lãng đối với mình không tệ, lại đi cùng Ninh Bối Bối nữa, ít nhiều có chút khó xử, nói gì được đây, chi bằng không gặp.
Tan tầm, đi ra ngoài, không ngờ Ninh Bối Bối đang chờ ở cửa Viện thiết kế. Cô cố ý nhìn xung quanh, giả vờ như không nhìn thấy Ninh Bối Bối. Ninh Bối Bối đột nhiên xông tới, ôm lấy cô nhét vào bên trong xe, thắt dây an toàn, chiếc xe nhanh chóng lăn bánh.
"Chị làm gì chứ, bắt cóc nha?" Trì Tiểu Ảnh dở khóc dở cười.
Ninh Bối Bối cười ha hả: "Đúng vậy, trói em lại đi bán. Được rồi, Tiểu Ảnh, em muốn đánh chửi chị như thế nào cũng được, thế nhưng không được không để ý tới chị nữa, có được hay không?"
"Em quan trọng với chị như vậy sao?" Trì Tiểu Ảnh liếc nhìn cô ấy.
"Chị có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-tranh-hoa-hong/2466451/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.