Edit: Nại
Beta: Lữ
Tần Lãng xuất trình hộ chiếu, chứng minh nhân dân và vé máy bay cho nhân viên sân bay đang mỉm cười. Ký gửi mấy vali hành lý đem theo. Quay đầu lại đã không còn thấy Trì Tiểu Ảnh đâu. Anh ngơ ngẩn thu hồi ánh mắt, thoáng cái người phụ nữ tóc đỏ đã đứng trước mặt anh.
"Tần, sao em không biết, chúng ta kết hôn từ khi nào thế?"
Khuôn mặt anh tuấn đỏ lên, anh thở dài: "Lia, xin lỗi, anh tưởng em..."
"Anh nghĩ em nghe không hiểu tiếng Trung? Tần, Kiệt Luân bị thương trêи sân thi đấu bóng chày, anh giới thiệu bọn em tới Trung Quốc tiếp nhận trị liệu xoa bóp. Em ở đây đã nửa năm, một chút tiếng Trung có thể nghe hiểu. Anh không phải người thích đùa giỡn, đặc biệt là nói đùa kiểu này, vì sao vậy?" Lia hỏi.
Tần Lãng khổ sở nhếch nhếch khỏe miệng, Kiệt Luân và Lia là vợ chồng, giao tình của họ với anh không tệ. Kiệt Luân là một vận động viên bóng chày. Lệ Á là một bác sĩ, anh lần này từ Nam Phi về Bắc Kinh là muốn thăm Kiệt Luân. Chân của Kiệt Luân vẫn chưa hoàn toàn khỏi hẳn, anh cũng giống như Lia, lần này tới Luân Đôn để đón giáng sinh với con cái.
"Bởi vì cô ấy là một cô gái ngốc, nghe được anh nói như vậy, cô ấy sẽ không còn cảm thấy áy náy. Sau đó mới có thể an lòng hưởng thụ hạnh phúc. Lia, cô ấy tực sự rất ngốc, chỉ biết làm khổ chính mình thôi. Cứ cứng đầu đem mọi trách nhiệm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-tranh-hoa-hong/2466350/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.