Lý Nhược Ngu nghe thế hơi chấn động, sắc mặt nhất thời trầm xuống. Nàng cũng không nói gì thêm, quả quyết xoay người định đi, đột nhiên tay đè lên bụng, run rẩy gập người, có vẻ như rất đau. Long Hương sợ hãi, vội vàng quát gọi lang trung.
Nhưng đây là cổng doanh trại, làm sao đến lượt nàng hô to gọi nhỏ, liền nhanh chóng chạy đi bẩm báo.
Chỉ lúc sau, một đôi bàn tay to đưa ra vững vàng ôm lấy nữ nhân sắp ngã gục, mạnh mẽ mang nàng đi thẳng vào đại doanh. Nhược Ngu ngước mắt lên nhìn, người đang ôm lấy nàng chẳng phải là Trử Kình Phong xa cách lâu nay sao?
Khuôn mặt anh tuấn ấy vẫn lạnh lùng, nhưng bước chân gấp gáp đã tố cáo tâm trạng của hắn.
Nàng chợt nhận ra tóc trên đầu hắn đã thành màu đen, đưa mắt nhìn đuôi tóc chỉ còn lại chút màu bạc nàng mới hoảng hốt nhận ra mình đã xa hắn lâu đến thế nào.
Lúc hắn cúi người đặt nàng xuống, nàng đã ngửi thấy mùi thuốc rõ ràng gay gắt trên y phục. Khi hắn đứng lên dợm bước đi, liền bị nàng túm lấy ống tay áo: "Chàng.... bị thương à?" Nhược Ngu nhìn chằm chằm vào mấy chấm đo đỏ trên vạt áo hắn, thanh âm run rẩy.
Trử Kình Phong không trả lời nàng, đáng nhẽ muốn thô bạo hẩy tay nàng ra chỉ là vẫn kìm lại, quay đầu quát lang trung: "Đứng đấy làm cái gì, còn không mau lên khám bệnh đi!"
Lang trung vốn đang lúng túng ngoài cửa doanh trướng, nghe thế mới hớt hải vác theo hòm thuốc đi vào, cẩn thận bắt mạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-thuyen/1062320/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.