Edit: Bảo Vy 197
Thẩm Như Bách hoàn toàn không nghĩ rằng hai tỷ muội này lại không chút ngần ngại mà mở miệng cự tuyệt, trên khuôn mặt nho nhã không giấu được mấy phần lãnh ý nói: “Hai vị phu nhân kiên quyết không thua gì bậc nam tráng, thật khiến người thán phục, dù thủ thành là chuyện của nam nhân tướng sĩ, hai vị ở lại trong thành cũng hẳng có ích gì, để tránh chịu sự trách phạt của Tư Mã, vẫn mong hai vị đùng trách hạ quan vô lễ.”
nói xong liền phất tay một cái, một nhóm thị vệ lực lưỡng từ sau lưng hắn liền xông tới, muốn bất hai người họ rời phủ. Nhưng vào lúc này, lại có tiếng lách cách phát ra từ bảo kiếm bên hông của mấy thị vệ thân cận ở nhà khách, trong số đó bất ngờ một người trực tiếp kê kiếm lên cổ của Thẩm Như Bách, lạnh lùng nói: “Phu nhân bọn ta đã nói, tuyệt đối không rời phủ, Thẩm đại nhân nghe không ra tiếng người sao?”
Tác phong lạnh lùng rút kiếm kia, không thể nào là gia đinh* canh gác thông thường gì cả.
*gia đinh: người hầu cận, người tùy tùng cho một gia đình lớn.
Lúc bọn họ đang rút kiếm, từ nhà khách lại tràn ra một nhóm binh lính mang mũ bạc giáp sáng, quân bài trên người có treo chữ “Chử” đầy hiển hách.
Dẫn đầu là một vị tướng quân, hắn hướng người tới Thẩm Như Bách đang bị kê kiếm lên cổ và nói: “Lúc Tư Mã đại nhân sắp rời đi có lệnh, lệnh cho ta bảo vệ an toàn cho phủ trạch, và phải bảo hộ phu nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-thuyen/1062289/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.